Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 221

Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:01:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hầu Tiêu Duệ tắm xong, váy của Dư Lộ cũng ướt hết mấy chỗ, cô về phòng ngủ bộ đồ khác. Tiêu Duệ theo , thấy lúc mặc quần mặt cô chút đau đớn, chân của cô, cũng chút nổi giận.

"Thái Y Viện bây giờ giống y như lang băm, lâu như mà một vết thương nhỏ nhoi đầu gối cũng thể khỏi hẳn !" Hắn , "Quên , gia cho mời đại phu bên ngoài đến xem cho ngươi , đến cùng là gì xảy , lâu như mà vẫn khỏi."

Dư Lộ cũng thấy bất thường, chẳng lẽ cái ngày ở trong cung, cô hạ độc mặt Huệ Phi nương nương ? Nếu , thời gian lâu như , cần thuốc thì vết thương cũng thể tự liền .

chuyện với Tiêu Duệ.

Tiêu Duệ biến sắc, : "Chỉ sợ chỗ của mẫu phi mà là chỗ của ngươi !"

"Ta?" Dư Lộ kinh ngạc : "Chỗ của , chứ."

Tạ Linh Tuệ và Đào Xảo Tiên đưa , Lâm Thục mua chuộc của Thành Vương phủ, còn cấm túc, ở Tầm Phương viện của cô thì chính là của Tiêu Duệ, cơ hội để hạ độc !

Tiêu Duệ, bỗng hiểu, "Người bên cạnh ?"

Tiêu Duệ gật đầu, "Chúng đừng lộ , ngày mai mang ngươi ngoài tìm đại phu xem ."

Ra phủ gặp đại phu, quả nhiên đầu gối của Dư Lộ vấn đề.

Lão đại phu y thuật cao minh đầu gối của Dư Lộ, hỏi chút biểu hiện gần đây của cô, kết luận: "Không việc ngay từ đầu đầu gối bôi thuốc đúng mà bôi thuốc kéo dài bệnh, đó còn hạ độc nhuyễn cân tán nữa!"

Mỗi ngày một ít, từ từ tích lũy, đến một nồng độ nhất định, ngay cả Đại La thần tiên cũng thể cứu .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-221.html.]

Vân Mộng Hạ Vũ

Mặt Dư Lộ trắng bệch, cho tới nay, bôi thuốc cho cô ngoại trừ Hương Lê thì chính là Thạch Lưu. Hai , một là trợ thủ đắc lực cô nể trọng, một là cô thích, giờ vẫn luôn che chở cho hai . Bây giờ, độc là một trong hai đó hạ, thể chấp nhận !

Tiêu Duệ đoán, chỉ sợ điều là Hương Lê.

Dư Lộ vốn định giao cho Tiêu Duệ thăm dò, nhưng đến cùng thì vẫn nuốt trôi cơn tức . Cô tự nhận rằng đối xử với hai họ , họ hại cô?

Trở về Vương phủ, căn bản cần điều tra ngầm, chỉ cần tách Hương Lê Thạch Lưu , cho Thôi Tiến Trung thẩm vấn, tới một khắc đồng hồ Hương Lê mang đến.

Cho dù là Hương Lê Thạch Lưu, Dư Lộ đều cảm thấy dễ chịu.

Tay cô đặt hờ đầu gối, Hương Lê chật vật quỳ mặt đất, còn chút khó tin, "Vì ?"

Hương Lê lời nào, lúc lâu mới ngẩng đầu lên, hai mắt đẫm lệ, "Dư chủ tử, tha mạng, tha mạng! Nể tình việc nô tỳ dù gì cũng hầu hạ ngài ít lâu, nể tình ngày xưa ngài với Trần thị vệ bỏ trốn, nô tỳ bởi vì chuyện mà chịu uất ức, ngài tha cho nô tỳ, ngài tha cho nô tỳ !"

Thạch Lưu cũng mang đến, chỉ là nàng ở một bên. Nàng vốn vô cùng khổ sở, còn định giúp cho Hương Lê với Dư Lộ, nhưng Hương Lê thốt những lời , Thạch Lưu còn suy nghĩ giúp cho nữa.

"Ngươi dối! Ngươi dối!" Nàng đột nhiên : "Ngươi rõ là ! Dư chủ tử , Dư chủ tử !"

Đều đến mức , Hương Lê còn hại Dư chủ tử nữa, nàng thật sự xin tha!

Người thực sự thể chuyện nên , nếu , dù ngươi vô tình cố ý, ngươi đều sẽ vĩnh viễn gán chặt với hai chữ sỉ nhục.

Dư Lộ đau đớn trong lòng, hỏi nữa: "Vì ?!"

Tiêu Duệ ấn đầu vai Dư Lộ xuống, với Thôi Tiến Trung: "Đi lấy đồ đến đây, nàng vẫn chịu thì rút đầu lưỡi !"

Loading...