Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 228
Cập nhật lúc: 2025-07-31 22:02:06
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tức giận, Tiêu Dật gân cổ quát: "Trừ ngươi , còn ai lá gan dám với gia chứ?"
Con mắt tròn trịa của Minh Nguyệt rũ xuống, cái mũi nhỏ nhắn cũng chun , hồi lâu mới : "Gia hỏi lương tâm xem, với gia lúc nào chứ?"
là thật.
, trọng điểm ở đây ? Trọng điểm là nàng cái gan . Đổi thành khác, thấy gã liền giống như chuột thấy mèo, cả một lời cũng dám , huống chi là cắn gã?
Tiêu Dật thở phì phì Minh Nguyệt chăm chăm, "Ngươi tin gia?"
Minh Nguyệt lắc đầu, "Không , tin gia. Gia cái gì thì chính là cái đó, tin hết."
Gã cái gì thì chính là cái đó, là tin !
Tiêu Dật vô cùng bất đắc dĩ, "Gia lừa ngươi, Thất ca cắn gia thật mà. Đương nhiên thường ngày thế, tối qua uống say. Chẳng lẽ ngươi , nam nhân khi uống say thì sẽ khác hẳn ."
"À--" Minh Nguyệt kéo âm cuối thật dài, nhưng trong mắt thì vẫn còn tia hoài nghi.
Bị cắn, vẫn là cắn mũi, mật lắm thì mới cắn chứ. Minh Nguyệt cảm thấy, chắc là do vị Đại tiểu thư Hạ gia xuất từ nhà võ cắn ? Còn nguyên nhân, hẳn là Tiêu Dật nuôi nữ nhân bên ngoài ?
Không đúng đúng, Hạ Đại tiểu thư là tiểu thư khuê các, thể chuyện như . Vậy chắc là... khoản nợ phong lưu Tiêu Dật cũng ít, chắc là nữ nhân mà gã sủng ái khác cắn, ừ, chắc là .
Từ lúc sự thật việc qua đời năm đó, cảm giác của Minh Nguyệt đối với Tiêu Dật chỉ cảm ơn. Dù bây giờ gã vài phần tình ý với nàng, nàng sẽ quan tâm. Nàng chỉ theo suy nghĩ lúc đầu của , nếu gã cần, nàng luôn ở.
Gã cần trong chốc lát, nàng ở trong chốc lát. Gã cần cả đời, nàng ở cả đời.
Chẳng qua, nàng chịu oan khuất, nàng cũng chịu uất ức, dù thể báo thù thì cũng báo thù cho . Tuy bây giờ nàng nghĩ cách báo thù nhưng nếu thể gặp Lâm Thục, để cho nàng thấy cách nàng càng xa thì sống càng , cũng gọi là trả thù ?
Dù , nàng cho là như .
Chỉ tiếc, Tiêu Dật cho phép nàng khỏi tòa nhà .
Lý do thì, là thành Tiêu Duệ thứ hai.
Minh Nguyệt cạy đầu Tiêu Dật xem bên trong cái gì. Nàng điên, nàng thành của , còn nghĩ cách rời gì? Hơn nữa, nàng thể về , với ai cơ chứ?
Vỏ quýt dày móng tay nhọn, Tiêu Dật với Minh Nguyệt, Minh Nguyệt hiểu lầm, đành : "Được , ngươi sắp xếp chút, gia dẫn ngươi đến Thành Vương phủ để gặp Thất ca! Lúc đó ngươi hỏi rõ !"
Tuy chút khác biệt với suy nghĩ một của nhưng nếu Tiêu Dật cùng thì hiệu quả càng hơn nữa. Minh Nguyệt vội ừ một tiếng, về phòng chọn xiêm y.
Bữa trưa trong cung kết thúc, đều rời , Thừa Nguyên Đế gọi Tam Hoàng tử Tiêu Du và Tiêu Duệ cùng Ngự Thư Phòng.
Tiêu Văn bên Huệ Phi, bóng lưng Tiêu Duệ nhỏ giọng hỏi: "Mẫu phi, lúc phụ hoàng gọi Thất ca để hỏi về chuyện của Cửu ca ?"
Huệ Phi lắc đầu, bà cũng nữa.
Trở về cung, bà vội vàng kêu đến hỏi: "Tìm thấy lão Cửu , nó ở ?"
Cung nhân lắc đầu, : "Sợ là Cửu Điện hạ ở trong cung."
Tìm tìm nhiều nhưng đều thấy bóng của Tiêu Dật, hầu hạ Huệ Phi nương nương đều , chỉ sợ Tiêu Dật xuất cung . Vì nữ nhân mà ngay cả công chúa Ngu Văn cũng để ý, e rằng nương nương tức giận lắm, cho nên các nàng đều nín thở, đυ.ng cơn tức .
là Huệ Phi vô cùng tức giận, nhưng bà cũng hai đứa con trai sinh , đứa càng khó chơi hơn đứa . Tiêu Dật sớm sủng ái đến vô pháp vô thiên, nếu bà dám gì nữ nhân mà nó nuôi ở ngoài, chỉ sợ nó sẽ sống chết.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-228.html.]
Bà trầm mặt đuổi hạ nhân , nghĩ tới phu thê Định Quốc Công, nghĩ tới Lâm Thục.
Cực lực đè cơn tức trong lòng, bà nhẹ giọng với công chúa Ngu Văn đang bên cạnh: "Tính tình đứa nhỏ còn vững, cũng là khó chịu thật giả nữa, nhưng đoán chắc nó chạy cung ."
Công chúa Ngu Văn rộng lượng, : "Dù Dật Nhi còn nhỏ, tính tình định là chuyện bình thường. Chỉ là nếu khó chịu thật thì vẫn cho tìm xem , dù Thái Y trong cung vẫn hơn đại phu bên ngoài."
Huệ Phi gật đầu, "Cũng , bên nó còn khác, nếu thoải mái thật thì cũng đưa nó về." Dừng một lát, bà công chúa Ngu Văn, mặt lộ nét khẩn khoản, "Chỉ là bây giờ việc gì, Văn Nhi, con mệt ? Nếu mệt, con thể đến quý phủ của Duệ Nhi một chuyến giúp ?"
"Con thì hết, chỉ là thê tử của Duệ Nhi tiện gặp con nữa?" Công chúa Ngu Văn nguyện ý giúp Huệ Phi khuyên nhủ Lâm Thục, chỉ là hôm nay Tiêu Duệ thể Lâm Thục khỏe, nàng thì thích hợp , "Nếu , cứ cho qua đấy hỏi , nếu thể thì con đến ?"
Huệ Phi than thở: "Đó là lý do lý trấu cả thôi, thể của thê tử nó mạnh khỏe."
Công chúa Ngu Văn nghĩ đến lời Huệ Phi lúc , còn dám gây hấn mặt chồng, hôm nay cũng thể nổi hứng đến.
Vận khí của Duệ Nhi đúng là , cưới một Vương phi như thế chứ.
Cần dẫn gặp, Tiêu Văn bèn cùng công chúa Ngu Văn. Hai chung một chiếc xe, đường , Tiêu Văn nhịn cứ mặt công chúa Ngu Văn liên tục.
Xem một , nàng so sánh nàng với Dư Lộ một .
Nói thật, tâm trạng của nàng kích động. Tuy nàng ghét Dư Lộ lắm nhưng con đều tâm lý thích hóng hớt. Đến Tiêu Văn, bởi vì phận cao quý, nàng càng kiêng nể gì hơn. Cho nên, nàng vô cùng phản ứng của công chúa Ngu Văn và Dư Lộ.
Công chúa Ngu Văn nàng đến mức sợ hãi, hỏi: "Biểu , cứ hoài , gì ?"
Thật Tiêu Văn , nàng chờ đến Thành Vương phủ, chờ lúc công chúa Ngu Văn và Dư Lộ gặp mặt. mà, cung nữ tín bên cạnh thì tiện , nàng sắp nhịn nổi nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng dậy đến bên cạnh công chúa Ngu Văn, hiệu cho mấy cung nữ cửa xe dán sát tai công chúa Ngu Văn nhỏ:" Biểu tỷ, tỷ trong hậu viện của Thất ca một tiểu thϊếp sủng ái ?"
Nàng qua, lời đồn còn đến mức sủng thϊếp diệt thê .
Công chúa Ngu Văn gật đầu.
Tiêu Văn hưng phấn, kích động : "Tỷ , tiểu thϊếp họ Dư, tên là Dư Lộ. Điều quan trọng, quan trọng là... dung mạo của nàng vô cùng giống tỷ, thậm chí thể là... giống như đúc!"
"Muội cái gì?" Công chúa Ngu Văn sợ hãi kêu lên.
Làm thể! Thϊếp thất của Duệ Nhi giống nàng như đúc chứ, đây quả là lời bịa đặt mà.
Tiêu Văn : "Thật đấy, cần lừa tỷ gì. Lát nữa đến, tỷ cứ xem là , tỷ sẽ ảo giác như soi gương thì ." Nàng , chậm rãi hạ giọng, "Cửu ca , đây là vì Thất ca thích tỷ, nhưng tỷ gả xa nơi biên cương, Thất ca còn cách nào, đành tìm một dung mạo giống tỷ. Cửu ca , nữ nhân là thế của tỷ!"
Rốt cuộc thì đây là chuyện gì chứ!
Đương nhiên công chúa Ngu Văn tin, nhưng nàng cũng rằng Tiêu Văn cần lừa nàng gì. Mặc dù lừa lúc như khi đến Thành Vương phủ, đều sẽ vạch trần ?
Cho nên, chẳng lẽ là thật?
Tiêu Duệ thực sự...
Công chúa Ngu Văn nghĩ tiếp nổi, nàng luôn coi Tiêu Duệ như , Tiêu Văn đột nhiên chuyện với nàng, nàng đến Thành Vương phủ nữa.
Đáng tiếc, Thành Vương phủ gần ngay mắt.
Tiêu Văn hết những lời trong lòng, vô cùng thoải mái, nhanh nhẹn nhảy xuống xe ngựa. Đến lúc công chúa Ngu Văn chầm chậm xuống xe, nàng giống như cái gì, kéo công chúa Ngu Văn trong.