Cô một nữ nhân như ,
dùng chung một nam nhân với nhiều như thế, một cái tiểu thϊếp trong hậu trạch của , còn là tiểu thϊếp thế , việc mỗi ngày thể nghĩ, đó là thế nào để sự sủng ái của
.
Nếu , chẳng lẽ tự sát ?
Thật vất vả mới cuộc sống mới, tại tự sát?
Sinh mạng đối với cô quý giá. Chết , bằng sống !
Dư Lộ vẫn vui, vui. Niềm vui vì một
thể , từ lúc Hương Lê triệt để đánh thức, biến mất còn
tung tích.
Đến tối, Hương Lê hỏi Dư Lộ ăn gì. Dư Lộ
tùy tiện là . Hương Lê , lời của nàng Dư Lộ lọt.
khi Tiêu Duệ đến phòng Tạ di nương, nàng vẫn quyết định đánh
cho Dư Lộ một liều thuốc thật mạnh.
“Chủ tử, tối nay Vương gia đến phòng Tạ di nương, hơn nữa còn , ở bên nghỉ ngơi.”
Hương Lê múc cháo tổ yến , đặt mặt Dư Lộ.
Dư Lộ yêu Tiêu Duệ, thậm chí cả thích cũng đến. Nghe xong lời , cô gật
đầu quan tâm. lúc , cô cháo tổ yến bổ dưỡng thể mặt, bỗng dưng ăn.
Cô chợt nhớ đến nguyên chủ.
Nguyên chủ sợ Tiêu Duệ tức giận đến phát sốt, xong c.h.ế.t , mới đến lượt
cô thể . Mặc dù kí ức của nguyên chủ, nhưng cô vẫn
thể cảm nhận sự sợ hãi trong lòng nàng lúc cô mới đến.
Lại , nguyên chủ rõ ràng là vô tội!
Cũng vì lớn lên giống Bạch nguyệt quang trong lòng Tiêu Duệ, liền mang
phủ. Được sủng ái nhiều như , từ một nam nhân
như , nguyên chủ chỉ là một cô nương mười sáu tuổi, thể
thích cho ?
Thích, phát hiện chỉ là thế .
Yêu, phát hiện trong lòng Tiêu Duệ khác.
Nàng là một tiểu thϊếp, nữ chính cũng chỉ là một nha bên Vương phi. Cho dù nàng phận khác, nhưng trong tư tưởng của nguyên
chủ, hai tám lạng nửa cân. Vì Tiêu Duệ thể thích nữ chính,
thể thích bản ?
Dư Lộ , từ góc của
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-24.html.]
cổ đại, Vương phi mới là xui xẻo nhất. với cô, nguyên chủ là đáng thương nhất. Hành động của Tiêu Duệ thể hiện là một
cái cặn bã nam!
Hoàn--là-cặn-bã!
Vân Mộng Hạ Vũ
Đi, nhất định .
Hư dĩ ủy xà*, tiểu tâm dực dực**, vì ngày lành , giả vờ
chính là . Chỉ cần rời nơi , uất ức nữa cũng . Ai bảo cô may, xuyên đến cái triều đại phong kiến .
*Hư dĩ ủy xà – 虚以为蛇: ý chỉ hư tình giả ý với khác, ứng phó cho lệ thôi, tương tự câu “lá mặt lá trái”.
**Tiểu tâm dực dực – 小心翼翼: cẩn thận từng li từng tí.
Hôm qua Tiêu Duệ tối muộn mới đến phòng Tạ di nương. Dù ban ngày Tạ di
nương bất mãn đến , nhưng khi Tiêu Duệ , nàng vẫn hài lòng. Cẩn
thận hầu hạ Tiêu Duệ cả đêm, hôm liền hỏi Bạch Lộ: “Bạch Lộ, ngươi
, hôm nay cần Tầm Phương viện nữa ?”
Hôm qua Tiêu
Duệ nổi giận đùng đùng ly khai Tầm Phương viện, phủ đều . Giờ
Tạ di nương lời , Bạch Lộ rõ ràng thấy chút đắc ý bên trong.
Bạch Lộ chút do dự. Tuy nàng thích Tạ di nương biểu hiện thái độ
ngay lập tức như , nhưng nàng cũng lo lắng Tiêu Duệ sẽ bỏ Dư Lộ. Nếu
quả thật vì chán ghét mà vứt bỏ, vẫn là hơn.
Sự do dự của nàng Tạ di nương thấy , Tạ di nương liền quyết định .
Bên , Đào di nương tự ít điểm tâm và nước ô mai, mang theo Hồng Châu đến Tầm Phương viện. Lúc đầu Thạch Lưu còn tưởng lầm, theo Anh Đào tìm hiểu nhiều , mới chạy cho Hương Lê.
Mà Dư
Lộ thì đang nghĩ lối . Ở cổ đại tiểu thϊếp cho , nếu thực lực mạnh mẽ mặt dùm, thì cũng chỉ mệnh c.h.ế.t già ở hậu trạch . Cô là tiểu thϊếp của Tiêu Duệ, dựa chính
chắc chắn là đùa. Dựa nữ chính, nhanh nhất là sang năm thì
nàng mới thể tới. Tiếp nữa, cũng chỉ thể dựa Thái tử và
Hoàng thượng. mà hai đó còn cô, dựa mà
quản chuyện của cô?
Trong khốn cảnh, cô bỗng nhiên nghĩ tới
một nam nhân là Trần Chiêu – thϊếp thị vệ của Tiêu Duệ. Sau khi
quan hệ của nam chính với nữ chính hơn, từng thả nguyên chủ,
còn đích tìm một đối tượng thích hợp cho nàng , đó là Trần Chiêu.
Chỉ tiếc nguyên chủ nghĩ thông, việc mưu hại hài tử nên
gϊếŧ, cũng chặt đứt duyên phận với Trần Chiêu. cô nhớ mang máng,
hình như Trần Chiêu thương tâm, tự đoạn một tay, rời khỏi Vương phủ.