Ngươi cũng , ngươi sẽ quen?
, đúng là nhiều ở cao. với cô, phong cảnh ở cao hề .
Dư Lộ nhắm mắt, nuốt câu hỏi bụng.
Anh Đào nhanh. Dư Lộ gọi nàng tiến đến, cầm y phục sạch sẽ , từ Anh Đào đỡ xuống xe ngựa.
Quả nhiên Trần Chiêu đưa cô đến Tầm Phương viện. Mặc dù Dư Lộ hợp quy củ cho lắm, nhưng mà khẳng định là lúc Trần Chiêu thích cô, cho nên dám như thế, chắc chắn là phân phó của Tiêu Duệ. Có lẽ Tiêu Duệ cấm đoán chính , kêu Trần Chiêu tới giám sát?
Vì Dư Lộ cũng lên tiếng cự tuyệt.
Đến cửa Tầm Phương viện, Dư Lộ mới bước hai bước liền dừng , chờ giây lát tiếp tục tới.
Đều nữ nhân chủ động là . Tuy cách tầng sa thì coi là khó, nhưng nam nhân sẽ quý trọng. Giống như trong truyện , với mấy nữ nhân tự đưa tới cửa, Tiêu Duệ quý trọng một ai. Còn Trần Chiêu, cũng do nguyên chủ Dư Lộ đối với nóng lạnh nên mới quan tâm đúng ?
Nếu lúc đó nguyên chủ đồng ý đến với , kết quả sẽ khác?
Dư Lộ , nhưng đời còn dài, nếu Trần Chiêu thích cô, sẵn lòng mang cô , thì mặc kệ Trần Chiêu đối với cô thế nào, cô vẫn cảm tạ .
Trần Chiêu bóng dáng Dư Lộ biến mất mới đầu phủ, một đường cưỡi ngựa chạy đến Châu Thúy các.
Trong Châu Thúy các, Lâm Thục gặp Tiêu Duệ. Mặc dù Tiêu Duệ luôn lạnh nhạt, lời nào, nhưng vẫn ở . Tuy nhưng Lâm Thục cũng hài lòng. Nam nữ hôn, còn tình cảm gì, Tiêu Duệ nguyện ý nể mặt ở bên ngoài là .
Nàng cũng quấy rầy Tiêu Duệ uống , mang theo đại nha Minh Nguyệt chọn trang sức, tỉ mỉ , trông cũng nghiêm túc.
Lâm Thục là trưởng nữ của Định Quốc Công phủ, cũng quá xinh , nhưng thắng ở đoan trang nhu tuệ*. Còn Minh Nguyệt bên cạnh nàng, vóc dáng thấp hơn chút, chân mày lá liễu, mặt tròn nhỏ nhắn, lúc lên hiền lành ngọt ngào. Nàng hầu hạ Lâm Thục cũng gần mười năm , quan hệ giữa hai chủ tớ .
*Nhu kiểu dịu dàng, tuệ trong trí tuệ.
Lúc , Minh Nguyệt đầu Tiêu Duệ đang uống , kéo ống tay áo của Lâm Thục, nhỏ giọng : “Cô nương, đừng chọn nữa, đây đều là thưởng cho mấy di nương khi phủ, để nô tỳ chọn giúp ngài là . Một Vương gia ở , ngài qua trò chuyện với Vương gia chứ.”
Vương triều Đại Viêm tương đối thoáng, thỉnh thoảng nữ tử xuất môn một chuyến cũng . Mà giữa nam nữ định *, chỉ cần chuyện gì khác , đôi khi hẹn gặp mặt, đạp thanh du hồ gì đó cũng thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-37.html.]
*định : định việc hôn nhân.
Huống hồ Tiêu Duệ và Lâm Thục, một là trưởng tử Thành Vương của sủng phi Huệ Phi, một là đích trưởng nữ của Định Quốc Công, Thành Vương phi tương lai, cho dù hai chuyện gì quá giới hạn, cũng dám .
Lâm Thục qua bên đó, lắc đầu với Minh Nguyệt: “Hình như tâm trạng Vương gia , qua đó . Nếu chọc giận thì đây?”
Minh Nguyệt hận sắt thành thép chủ tử nhà : “Cô nương! Không là hỏi thăm hôm nay Vương gia mang theo Dư chủ tử ngoài ? Vương gia ngài đến nên mới phái Dư di nương về. Cho dù ngài ngại quá thật, cũng nên bày tỏ chút gì chứ!”
Lâm Thục thì thào: “Bày tỏ? Ta, bày tỏ gì mới ?”
Minh Nguyệt bất đắc dĩ đỡ trán: “Cô nương của , lời là thể rõ. mà Vương gia nể mặt ngài như , ngài nên báo đáp, ở bên ngài , chăm sóc ngài mới đúng chứ.”
Lâm Thục sững sờ, đó lắc đầu: “Được Minh Nguyệt, nữa. Lại nữa sẽ tức giận.”
Nàng là Thành Vương phi tương lai, là thê tử cùng một đời, là trưởng nữ của Định Quốc Công phủ, phận như , vị trí của nàng là ở bên , chứ là quỳ gối chân.
Tiêu Duệ vốn nể mặt nàng mới đúng nha.
Việc lấy lòng nam nhân, chỉ nữ nhân phận thấp, như mấy tiểu thϊếp di nương mới . Nàng, cần.
Lâm Thục cũng giáo huấn Minh Nguyệt nữa, bởi nàng phận hai là bất đồng, tự nhiên quan điểm cũng bất đồng. Minh Nguyệt là nha , trời sinh cần hầu hạ khác, cho nên sẽ hạ thấp bản . Nàng những lời , thật cũng vì cho nàng , chỉ là hiệu quả mà thôi.
Chọn ba cái trang sức để đưa cho ba di nương xong, Lâm Thục chọn một ít vòng vàng nhẫn vàng. Mấy thứ đều để thưởng cho ma ma nha khi nàng gả Vương phủ. Mẹ nàng cha nàng sủng ái cả đời, giờ thích quản mấy việc . Nàng yên tâm mấy di nương, đành tự .
Chọn xong đầu, phát hiện Tiêu Duệ từ lúc nào.
Minh Nguyệt chạy qua, bên ngoài mấy , cuối cùng mặt như đưa đám về: “Cô nương, Vương gia .”
Lâm Thục khẽ ừ.
Nam nhân đời , tìm ngàn dặm mới thấy một giống cha nàng. Nàng cũng các trưởng bối trong nhà, một như cha.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cho nên đến lúc lập gia đình, nàng cũng dám si tâm vọng tưởng. Nàng chỉ cần một nam nhân tôn trọng nàng, cho nàng thể diện của chính thê, giao việc về hậu trạch cho nàng là . Đương nhiên, nàng cũng sẽ một thê tử , giúp xử lí việc nhà, quản lý các di nương thứ tử thứ nữ thật . Nàng chỉ cần một thê tử thể tương kính như tân là .