Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 39

Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:20:26
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Không Vương gia chạng vạng hôm nay sẽ rời khỏi kinh thành ?” Dư Lộ hỏi Trần Chiêu, khó nén cảm giác khó chịu và kinh ngạc trong lòng.

Trần Chiêu dám cô, cúi thấp đầu mặt đất, nhưng ngờ thấy một đôi giày thêu trong nhà. Mặt giày bằng tơ lụa, ở bên thêu bông hoa lan nhỏ, hơn một nửa bàn chân lộ ngoài, còn cổ chân nhỏ nhắn trắng như tuyết…

Trần Chiêu thấy âm thanh của chút rung rung: “Vương gia tạm thời chuyện nên từ chối, đổi thành ngày mai .”

Thì là thế, mà tại mang đến chỗ ?

Còn là một con ma men!

Thôi Tiến Trung ở bên trong, Dư Lộ dám biểu lộ sự khó chịu, chỉ Trần Chiêu đang cúi đầu, cực kì ai oán.

Trần Chiêu cảm thấy chóp mũi như như mùi, là mùi mà từng ngửi thấy bao giờ. Hắn tiếp tục chờ nữa, vội khom lưng thi lễ với Dư Lộ, cáo từ cũng dám , cứ như lui ngoài.

Dư Lộ bất đắc dĩ trong. Đến khi thấy ánh mắt Thôi Tiến Trung cứ trốn tránh thì cô mới phát hiện váy của hình như quá mức, mặc dù nó coi là bảo thủ ở hiện đại!

Trần Chiêu dám , hẳn là vì cái váy ?

Lúc ở trong xe ngựa, với đường về Tầm Phương viện, cũng như .

Thôi Tiến Trung cũng Dư Lộ, khom lưng nhỏ giọng : “Dư chủ tử, Vương gia giao cho ngài . Nô tài cáo lui.”

Vân Mộng Hạ Vũ

Cũng thể lưu cái lão thái giám Thôi Tiến Trung ở trong phòng để hầu hạ Tiêu Duệ, Dư Lộ chỉ phất tay một cái, chuẩn .

Hương Lê Thạch Lưu đều thương ở tay, Dư Lộ hầu hạ Dư Lộ, liền kêu Anh Đào và hai cái tam đẳng nha mà Dư Lộ tên tới lau mặt lau chân, cởi y phục cho Tiêu Duệ.

Có Tiêu Duệ ở, Hương Lê với Thạch Lưu thể ngủ tiếp trong phòng nữa. Dư Lộ chung giường với , nên đợi Anh Đào đắp chăn cho xong, Dư Lộ quản nữa, dậy đến giường La Hán* cạnh cửa ngăn để ngủ.

Đêm dần khuya, Dư Lộ sớm ngủ , nhưng Tiêu Duệ giường tỉnh vì khó chịu.

Khát, cổ họng thật khô khốc.

“Nước…mang nước …” Tiêu Duệ nhắm mắt, ý thức tỉnh táo nhẹ giọng lẩm bẩm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-39.html.]

Dư Lộ cách cũng xa, nhưng cô từ nhỏ hầu hạ khác bao giờ, ngủ trầm, nên tiếng thì thào của Tiêu Duệ lọt tai cô. Cô gọi gác đêm, nên Tiêu Duệ mơ màng hô mấy chục cũng để ý.

Tiêu Duệ đành mở mắt, thấy cái màn xa lạ ánh trăng, ngẩn , trong chốc lát cũng nghĩ đây là nơi nào. Hắn bao giờ qua đêm ở chỗ Dư Lộ, cho dù nghỉ trưa cũng là nhuyễn tháp, tự nhiên ấn tượng.

bất kể ở nơi nào, cho dù là Hoàng cung, cũng là phục vụ,

nhịn lớn tiếng : “Nước!”

Trong lúc ngủ, Dư Lộ mơ hồ thấy âm thanh gì đó, nhưng cô quan tâm, trở , ngủ tiếp.

Tiêu Duệ triệt để chọc giận, chống tay dậy, lảo đảo bước xuống giường. Ở trong phòng mấy bước mới phát hiện đây là nơi ở của Dư Lộ. Trên giường ai, nhuyễn tháp cũng . Tiêu Duệ vịn tường đến cửa ngăn.

Trên giường La Hán, ở lớp chăn mỏng là một bóng nho nhỏ đang co ro, đưa lưng về phía , hình như hai cái gối đầu đều ôm trong lòng, đúng là phần đáng thương.

Tiêu Duệ xoa xoa hai mắt, bình tĩnh một lát, xoay gian ngoài. Rót nước uống xong, tịnh phòng rửa mặt, đó trực tiếp đến chỗ Dư Lộ.

Đến bên giường, co một chân quỳ giường, khom lưng ôm lấy Dư Lộ. Thân thể mềm ấm tựa trong n.g.ự.c , còn tự động tìm tư thế thoải mái để . Tiêu Duệ cúi đầu khuôn mặt nhỏ nhắn của cô, khẽ .

Lúc ngủ đáng yêu nhất, bộ dạng đờ đẫn khi , cũng sẽ trợn mắt giả vờ uất ức rơi nước mắt, càng giống như xe ngựa, bỗng nhiên cắn một cái thật mạnh.

Nghĩ đến đấy, Tiêu Duệ đột nhiên cảm giác vết thương ở n.g.ự.c đau.

Đặt lên giường trong, xuống, ngủ .

Ánh trăng tối nay , thích hợp để ngắm cảnh. Tiêu Duệ xoay , nghiêng về phía Dư Lộ. Ánh đèn yếu ớt cùng với ánh trăng ngoài cửa sổ tầm của rõ hơn trong đêm tối.

Dư Lộ theo thói quen co , ôm lấy hai đầu gối.

Tiêu Duệ , hồi còn nhỏ cũng ngủ như . Rồi một cung nữ ma ma hầu hạ lưng , đáng thương, ngủ như cảm giác an .

Hắn tức giận. Hắn là Thất Hoàng tử của Đại Viêm, phụ là đương kim Thánh Thượng, mẫu là Huệ Phi nương nương cao cao tại thượng, tại đáng thương? Từ đó về , sửa tư thế ngủ của , lúc đầu dám ngủ, chỉ sợ ngủ theo thói quen co .

Hắn sợ, sợ mất mặt. Bên sáu ca ca, phía còn , nếu phụ đau thì còn mẫu thương. Duy chỉ , cha thương yêu, dường như quên lãng .

Loading...