Có thể là càng chuyện càng biểu hiện, từ nhỏ chịu đến mặt phụ hoàng và mẫu phi để nũng. Nhỏ tuổi mà như lớn , suốt ngày nghiêm mặt. Thỉnh thoảng mẫu phi nhớ tới , cũng hững hờ, biểu hiện như trưởng thành, giống với .
Vẫn là biểu tỷ Ngu Văn thấy khí sắc càng ngày càng , mắt vành đen, đoán cái gì, tra hỏi . Sau đó, biểu tỷ Ngu Văn dạy tách mấy hạ nhân , chuẩn mấy cái tảng đá lớn đặt lên giường, lúc ngủ thả hai bên tay hai bên chân, xem như để cố định, mới chậm rãi ngủ .
vẫn là cứng một đêm dám di chuyển.
Cha biểu tỷ Ngu Văn đều mất, nàng lớn lên bên mẫu phi. Ban ngày thấy , len lén bóp chân bóp tay cho . Đại khái qua hơn nửa năm mới ngủ bình thường , hôm cũng thấy tê cứng đau đớn.
Khi đó mấy tuổi nhỉ, hình như là bảy tám gì đó, biểu tỷ Ngu Văn cũng mười tuổi.
Lúc đó thấy, đời chỉ biểu tỷ Ngu Văn đối nhất, trưởng thành nhất định cưới biểu tỷ Ngu Văn, che chở nàng cả đời. đợi lớn, phụ hoàng liền tứ hôn, biểu tỷ Ngu Văn mười bốn tuổi đưa đến Mông Cổ.
Khi , mới mười một, cha thương đau, , ai thèm . mà biểu tỷ Ngu Văn cầu , kêu phép xằng bậy.
Sáu năm , biểu tỷ Ngu Văn xuất giá sáu năm, cũng truyền tin tức gì cho sáu năm. Kỳ thực truyền tin cho cũng , giống như tin mà Mông Cổ đưa cho phụ hoàng , biểu tỷ Ngu Văn sống , cũng cần hỗ trợ.
Ban đêm uống rượu xong, hình như con luôn thích nghĩ lung tung. Tiêu Duệ thu hồi tâm tư, ánh mắt rơi xuống mặt Dư Lộ. Nàng giống biểu tỷ Ngu Văn chỗ nào nhỉ, hình như chỗ nào cũng giống, chỗ nào cũng giống. Khi đó còn quá nhỏ, sáu năm trôi qua, sắp nhớ rõ hình dáng của biểu tỷ Ngu Văn nữa .
Chắc là thần sắc giống !
Vân Mộng Hạ Vũ
Tiêu Duệ dịch trong, nhẹ nhàng ôm Dư Lộ ngực. Lúc thấy cô đơn biểu tỷ, còn lúc Dư Lộ thấy cô đơn, thì ai đây?
Cũng , tại nàng thấy cô đơn…
Tiêu Duệ nghĩ, khe khẽ thở dài, chậm rãi nhắm hai mắt .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-40.html.]
Sáng sớm hôm , Dư Lộ trực tiếp nóng tỉnh, cảm thấy dinh dính khó chịu, hình như ở cổ cũng mồ hôi. Cô đưa tay lau cổ, nhưng lúc nhấc tay phát hiện đè .
Mơ mơ màng màng mở mắt , khi phản ứng , Tiêu Duệ cũng mở mắt. Thấy bộ dạng ngơ ngác của Dư Lộ, một cái, đó vươn tay nhẹ nhàng vuốt hai má Dư Lộ.
“Nên tỉnh thôi, .” Mới tỉnh , Dư Lộ thấy sự gợi cảm trong giọng .
Cô gật đầu, chờ Tiêu Duệ buông .
Đây coi như là thứ hai Tiêu Duệ thấy tư thế ngủ của Dư Lộ, chỉ là một bên, là giường. Sau một đêm, vạt áo Dư Lộ tán loạn, lộ cái yếm đỏ thẫm, tôn lên da thịt trắng nõn nhẵn nhụi, mà n.g.ự.c càng căng phồng…
Tiêu Duệ tựa hồ cảm thấy hô hấp chặn , tay sờ lên vạt áo Dư Lộ.
Dư Lộ nhanh tay che , chằm chằm gầm lên: “Ngươi cái gì?!”
Bộ dáng , giống như đang quát đồ háo sắc .
Tiêu Duệ vô ý thức giật , lập tức giải thích: “Ta… xem chỗ đau của ngươi thế nào, cần gọi đại phu xem…” Nói tới đây mới nhận , thể cho đại phu xem nơi đó của Dư Lộ , “Ta giúp ngươi xem thế nào , hôm qua thương nhẹ.
Dư Lộ tỉnh táo , để ý tới Tiêu Duệ nữa, chỉnh áo dậy, đó vòng qua nhảy xuống giường.
Tiêu Duệ mắt mở trừng trừng cô chạy trối c.h.ế.t tịnh phòng.
Cái , thật đúng là.
Sao hổ như , cũng mới theo một ngày hai ngày .