Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 45

Cập nhật lúc: 2025-07-27 23:20:42
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Dịch Thần dẫn đoàn lên lầu hai. Vừa phòng, Tiêu Dật liền ngọ nguậy, trong miệng càng khách khí mắng Trần Chiêu: “Đồ chó , còn mau buông gia !”

Người của vẫn ở lầu, một lên đây, coi như cho Tiêu Duệ mặt mũi. Trần Chiêu là thị vệ của Tiêu Duệ, tự nhiên là theo Tiêu Duệ. Nghe xong lời , tay vẫn ghìm chặt, về phía Tiêu Duệ, dùng ánh mắt hỏi ý của .

Tiêu Duệ phất phất tay, lúc Trần Chiêu mới buông .

Tiêu Dật chờ hai tay thoải mái hơn đầu đá Trần Chiêu một cái, “Đồ chó, tay nặng nhẹ. Làm gia thương, Thất ca thịt ngươi giờ!”

Thiên địa quân hôn sư*, trừ trời đất chính là quân. Dù Tiêu Dật quá đáng hơn nữa, Trần Chiêu cũng đặt trong lòng. Chịu sự giáo dục từ nhỏ, đạo quân thần, chủ tớ chi tranh, tuy là nô bộc của Tiêu Duệ, nhưng đồng thời cũng là nô bộc của Tiêu Dật.

*Thiên địa quân hôn sư – 天地君亲师: các đối tượng thờ cúng, tế lễ của nhà Nho Trung Quốc: tế trời, tế đất, tế quân, tế tổ, tế thánh hiền.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Được !” Tiêu Duệ chướng mắt , “Đệ đoán là sắp tới, nên cố ý cho xem?”

Những trong phòng đều là tâm phúc của Tiêu Duệ, Tiêu Dật cũng cần lo lắng gì khác, tiến lên cạnh Tiêu Duệ, tự rót chén từ từ uống.

“Cũng , nghĩ sớm .” Nói xong, thấy Tiêu Duệ để ý tới , : “Lại , chuyện cũng trái lệ. Thực sắc tính dã*, chỉ chơi mấy cái nữ nhân thôi mà, cũng gì khác. Đệ chứ Thất ca, đừng tự hạn chế như chứ, kìm nén quá mức thành bệnh, lúc đó cũng còn kịp .”

*Thực sắc tính dã – 食色性也: Một câu của Mạnh Tử, nghĩa là chuyện ham ăn uống và tìиɧ ɖu͙© là bản năng của con .

Là nam nhân, thì ai phương diện của chê. Tiêu Dật mở miệng chính là chuyện , cho dù Tiêu Duệ phẩm tính của , lúc cũng nhịn , cầm ly mặt ném mặt .

Tiêu Dật hiểm hiểm tránh , chén đập vách tường đằng vỡ . Hắn thu nụ mặt, phất tay với bên ngoài, đuổi mấy Trần Chiêu xuống.

Mọi lui , nét mặt nghiêm túc, tận lực đè thấp giọng xuống: “Thất ca bực cái gì ? Huynh cũng , bây giờ Thái tử, lão Tam, lão Ngũ đều chằm chằm, nếu như , tiêu tan sự nghi ngờ của bọn họ ?”

Tiêu Duệ : “Ngươi giả vờ giả vịt cũng , nhưng ngươi phụ hoàng cũng kêu ngươi cùng ?”

, còn thể vì chứ?

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-45.html.]

Tiêu Dật lờ , : “Đây là do ân sủng, ít nhất chứng minh trong lòng phụ hoàng , cho tụi chó dám coi thường .”

Tiêu Duệ lạnh lùng chế giễu: “Nếu như thế, lúc trong lòng phụ hoàng là ngươi?”

Mùa hè sắp hết, pử kinh thành thu liền lạnh, Thừa Nguyên Đế mang theo mấy Hậu Phi nghỉ mát sắp hồi cung, nhưng lúc vẫn nóng. Hạ chỉ cho tới đón, tự nhiên xem là ân sủng, nhưng đây cũng là một việc cực nhọc.

Trời nóng bức thế , cả ngày lẫn đêm, cổ đều nổi đầy rôm. Mấy năm Hoàng thượng nghỉ mát, nếu gọi cùng thì cũng là để tới đón. Năm nay kêu đón, chẳng lẽ trong đó gì khác lạ?

cái thích tự cho là đúng , một điểm đều !

Như cũng dám nghĩ tranh cái chỗ , Tiêu Duệ đều tức vì sự ngu xuẩn của .

Tiêu Dật rốt cuộc ý thức gì đó đúng, khỏi chút khẩn trương, “Làm ? Là, là bên xảy chuyện gì?” Không là phụ hoàng ?! Nghĩ tới khả năng , sắc mặt Tiêu Dật trắng nhợt, luống cuống cả .

May là Tiêu Duệ thuật tâm, suy nghĩ của , chỉ thản nhiên : “Là Thái Hậu lão nhân gia, lớn tuổi, mùa đông đốt địa long thì còn chịu , nhưng mùa hè thì dám dùng quá nhiều đá, lúc mới khổ thực. Có tin , bây giờ sợ qua .”

Thì phụ hoàng! Tiêu Dật buông lỏng , nhưng đó căng thẳng , cho dù với Thái Hậu tình tổ tôn gì, nhưng nếu Thái Hậu thực sự chịu nổi, mà đường còn trắng trợn chơi gái, tội đó còn nặng hơn!

Hắn khỏi oán Tiêu Duệ: “Nếu Thất ca tin thông tri một tiếng, suýt nữa hại gây đại họa.”

Tiêu Duệ tức đến , đây quả là tự ngu xuẩn mà còn , cho rằng lý. Hắn dậy rửa mặt, để ý nữa.

Tiêu Dật cũng ngượng ngùng, đúng, dám gì với ca ca, yên lặng dậy chuẩn ngoài. lúc Tiêu Duệ y phục nhịn , đề nghị: “Thất ca, mang nhiều nữ nhân, bỏ tiếc, là cho mượn hai , hầu ngươi y phục . Nhìn xem, mang nữ nhân thì thôi, nha cũng mang, đúng là…”

Tiêu Duệ mới cởi cái vớ chân, tên khốn như , vo vớ thành một cục, nhằm ngay mặt mà ném. Tốt, trúng ngay cái miệng đang mở to của ..

Tiếng bỗng im bặt, đó là tiếng Tiêu Dật chạy ngoài nôn khan.

Tiêu Duệ lẳng lặng một bên giường, qua một lúc lâu, đưa tay sờ môi .

Mới chỉ một ngày, cũng nhớ rõ lúc đôi môi đυ.ng là mùi vị gì nữa, nhưng hối hận. Có Tiêu Dật ở, mang theo nàng là đúng. Hay là chờ trở về ! Chờ về , hy vọng nàng chọc bực .

Loading...