Trời hôm nay    lắm. U ám,   đè nén.   bước xuống xe ngựa,  ba di nương mỗi  một vẻ  mặt, dù Tiêu Duệ  nhiều nhiệt tình với nữ nhân nhưng cũng thấy nhờ  những  đó mà tâm tình  hơn chút.
Ít nhất, mấy nữ nhân trong phủ đều thật sự nhớ , trong lòng  . Không giống như phụ hoàng, nhi tử quá nhiều, chỉ sợ cũng  nhớ  ai mấy tuổi ai  con ai   con, cũng  giống mẫu phi, trong mắt chỉ  Cửu , đối với  chẳng qua là thuận tiện.
Chỉ sợ dù     cưới vợ, ở trong mắt mẫu phi, nàng  cũng  sánh bằng vợ của Cửu . Nghĩ tới đây, Tiêu Duệ đột nhiên cảm thấy,  lẽ   đối  hơn với đại cô nương Định Quốc Công phủ xui xẻo đó mới .
Nhìn ba nữ nhân  hai  mừng rỡ một  mắc cỡ đỏ mặt, Tiêu Duệ cũng nở nụ  hiếm . Hắn đến gần,   mặt Dư Lộ, đang định , Dư Lộ bỗng dưng kêu á lên.
Giọt mưa lớn như hạt đậu đập xuống đỉnh đầu cô.
Mấy giọt lớn liên tiếp rơi xuống, chẳng mấy chốc  biến thành mưa to.
Mấy   đón Tiêu Duệ đều  mang dù, trời bỗng nhiên mưa, nha  chủ tử nhất thời đều hoảng sợ kêu lên, chỉ là Tạ di nương và Đào di nương vẫn nhớ đến Tiêu Duệ,  dám  mất hình tượng.
 mà Dư Lộ là  quan tâm, với cả cô đang chột  vì lúc nãy  Trần Chiêu đỏ mặt, nên trực tiếp   chạy  ánh mắt kinh ngạc của  , chớp mắt  chạy  xa.
Hương Lê và Thạch Lưu sắp  lên , chủ tử nhà  thật là…Cũng may Tiêu Duệ  so đo với nàng , đầu tiên  sửng sốt một lát,  đó thoải mái  to.
Hắn sinh mày kiếm mắt sáng, hết sức tuấn mỹ,  vui sướиɠ như ,  thêm mấy phần phóng khoáng, Đào di nương và Tạ di nương cũng bất chấp màn mưa, chỉ lo mặt đỏ tim đập loạn, mong đợi Tiêu Duệ  thể cùng các nàng trở về.
Tiêu Duệ  khoát tay với các nàng,  đó mặc kệ Hương Lê Thạch Lưu, sải bước đuổi theo. Hương Lê Thạch Lưu cũng  quan tâm mấy thứ khác, cũng chạy nhanh theo .
Tạ di nương Đào di nương    khổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-51.html.]
Mà Trần Chiêu ở  các nàng thì  phương xa híp mắt , vấn đề quấy nhiễu  thật lâu, hình như hôm nay   lời đáp. Từ lúc Dư Lộ   đầu tiên, còn đỏ mặt,  cũng  .
Việc lấy lòng ,   tiếp,  chỉ tiếp, mà còn  chủ động nữa.
Dư Lộ một đường chạy về Tầm Phương viện, Anh Đào đang ở trong phòng thu thập, thấy cô ướt nhẹp cả  liền kinh ngạc: “Chủ tử, đây là thế nào? Sao  đội mưa trở về , Hương Lê và Thạch Lưu  ? Còn  Vương gia nữa,   ngài  tiếp Vương gia ?”
Dư Lộ im lặng một lúc mới mở miệng: “Vương gia còn ở cửa.”
Anh Đào  nhịn  mà trợn mắt với Dư Lộ. Vương gia   là một tháng, thật vất vả trở ,   ai cũng cố gắng tiếp cận . Cũng chỉ  chủ tử nhà nàng, lễ sinh nhật thì  qua loa,  trở  cũng mặc kệ, theo đoàn   tiếp đón cũng  thể tự chạy về !
Anh Đào cũng  thừa nhận là chủ tử nhà   , phúc lớn, chứ nếu cứ  tác phong như , cũng  kêu Vương gia xử trí.
“Ài, cả  ngài ướt đẫm hết , mau  tịnh phòng, nô tỳ đổi xiêm y cho ngài.” Nàng đành  tiến lên đẩy Dư Lộ,  lấy y phục sạch sẽ từ tủ, vội vàng đến tịnh phòng, “Chủ tử,  là tắm luôn , dính nước mưa chỉ lau thôi chắc cũng  thoải mái.”
Dư Lộ lắc đầu : “Không cần, đổi y phục là .”
Ban ngày ở trong phòng tắm, vạn nhất  bắt gặp thì   , vẫn là lúc tối tắm  hơn.
Anh Đào cũng  khuyên thêm.
Dư Lộ nhanh chóng cởϊ qυầи áo, tùy ý lau qua liền kêu Anh Đào mang y phục sạch tới. Đầu tiên là cái yếm tím nhạt thêu hoa sen,  đó là cái váy trong màu trắng, bên ngoài khoác cái áo choàng, cũng  cần  cửa nên Anh Đào  lấy váy ngoài.
Thu thập chỉnh tề xong, Anh Đào mang y phục ướt  giặt, Dư Lộ vén rèm  ngoài . Vừa bước , thấy trong phòng  thêm một , là Tiêu Duệ cả  ướt đẫm đang   ghế phòng chính, cùng với Hương Lê Thạch Lưu   mặt  với vẻ mặt lo sợ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dư Lộ lập tức khẩn trương lên,   cô  quá, nên Tiêu Duệ  trừng phạt Hương Lê với Thạch Lưu đấy chứ? Trong lòng nghĩ ,  mặt cũng căng thẳng hơn,  lo tóc  còn đang ướt, đồ cũng mặc tùy áo, vội vàng chạy đến  mặt Tiêu Duệ.