Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 54

Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:35:52
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Duệ sắc mặt ly khai Tầm Phương viện, bọn hạ nhân đều đoán , tất nhiên là Dư chủ tử chọc giận Vương gia . lúc ai lo lắng, mặt Hương Lê vẫn nụ , vô cùng yên tâm.

Thạch Lưu từ bên ngoài , với Dư Lộ: “Vương gia thư phòng, đang ở thư phòng dùng bữa. Đào di nương và Tạ di nương đều phái qua mời, nhưng Vương gia từng để ý.”

Dư Lộ nóng lạnh, cô hứng thú.

Ăn cơm, tuy mưa tạnh, nhưng Dư Lộ cũng tâm trạng tản bộ tiêu thực. Rửa mặt sớm, liền ổ trong giường lo lắng đề phòng. Cũng may, buổi tối Tiêu Duệ cũng tâm huyết dâng trào tới đây nữa.

Tiêu Duệ lâm triều xong liền gọi mang hai giỏ lê lấy từ sơn trang Định Quốc Công phủ. Định Quốc Công ở nhà, trưởng tử của Định Quốc Công, cũng là của Vương phi tương lai, tiểu cữu tử* của tiếp đãi.

Vân Mộng Hạ Vũ

*tiểu cữu tử: em vợ.

Tiểu cữu tử tuổi lớn lắm, là trưởng tôn của Lâm gia, từ nhỏ cưng chiều, nên chỉ sợ Tiêu Duệ mà còn tự hào vì tỷ phu là Vương gia, mới xuống với Tiêu Duệ liền nháy mắt liên tục với hầu thϊếp , kêu mời Lâm Thục.

Minh Nguyệt tin, ngạc nhiên phòng, “Cô nương, Thành Vương tới, đang ở tiền viện chuyện với Thế tử gia. Chỉ là Thế tử gia kêu đến, mời cô nương gặp mặt Thành vương một lát.”

Lâm Thục là tiểu thư khuê các đích thực, khi tứ hôn, cũng Tiêu Duệ thật kĩ. Vẫn là khi tứ hôn thấy mấy , mỗi gặp, thêm mấy phần thích với phu quân tương lai.

Tuy nàng thấy chỉ cần chính thê thật , nhưng nếu thể, nàng vẫn lưỡng tình tương duyệt hơn. Vậy nên xong lời nàng liền lập tức dậy, lục tung tủ đồ tìm y phục mới mặc , cửa , thấy hối hận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-54.html.]

“Minh Nguyệt, .” Nàng bỗng đổi chủ ý, “Ngươi , ngươi giúp xem một chút. À đúng , giúp đưa quà sinh nhật cho nữa.”

Minh Nguyệt vội la lên: “Cô nương, tại ? Vương gia trở về là gặp ngài, đây là coi trọng ngài, ngài nên gặp một chút ? Còn quà sinh nhật, sinh nhật Vương gia còn mấy ngày nữa mà, ngài tính lúc đó hẹn Vương gia ngoài, tự đưa quà cho ?”

Nam nữ hôn ước, lúc sinh nhật đưa quà cho là bình thường. Minh Nguyệt cũng hiểu , giờ cô nương và Thành Vương qua mấy câu, nếu khi thành thể ở chung một lát, tự nhiên là lợi cho việc sống chung giữa phu thê .

Lâm Thục suy nghĩ một chút, lắc đầu như cũ, : “Không cần, là một tháng, trở về đến đây một chuyến, về tình về lý đều đúng. Còn quà sinh nhật, là thê tử tương lai của , cần thiết lấy lòng . Vả , chúng còn thành , đến liền gấp gáp , thứ nhất thể sẽ xem thường , thứ hai sẽ cảm thấy Lâm gia chúng lễ nghĩa.”

“Trời ạ…” Minh Nguyệt bất đắc dĩ, đành trở về với Lâm Thục, “Cô nương cũng thật là, giữa phu thê tính toán chi li như . Không khác, ngài lão gia với phu nhân chúng , tình cảm bọn họ , cần chú ý đến mấy điều .”

Vẻ mặt Lâm Thục hoảng hốt, than thở: “Nam nhân cõi đời , mấy như phụ ?” Dứt lời Minh Nguyệt, nghĩ nàng nhất định sẽ tìm cho Minh Nguyệt một nam nhân tệ, liền cũng dạy nàng : “Minh Nguyệt, ngươi cũng đừng ngốc như , nam nhân á, thể nuông chiều. Ngươi càng với , càng coi ngươi gì.”

Minh Nguyệt cau mày , cũng ủng hộ lời : “Cô nương, nô tỳ thấy cảm tình là cần dùng tình cảm thật để đổi. Mình cái gì từ một , thì cần dâng hết thảy của bản mới đúng. Tựa như lão gia và phu nhân . Lão gia thích phu nhân, trong lòng phu nhân cũng chỉ lão gia. Chỉ như thì tình cảm mới thâm hậu chứ.”

Lâm Thục cầm bộ đồ y phục , vỗ nhẹ một cái liền nhét lòng Minh Nguyệt, thấp giọng : “Nha đầu ngốc, ngươi chỉ Nhị thẩm Tam thẩm liền , nam nhân, cũng như ngươi dùng thật tình đổi liền thể thật tình đối với ngươi. Nói chừng, ngươi cứ thổi phồng cái thật tình như , chờ ngày cái ngươi tin thọc ngươi một dao.”

Nàng đột nhiên đ.â.m bụng Minh Nguyệt một cái, Minh Nguyệt hoảng sợ, : “Cô nương dọa nô tỳ, nô tỳ để ý tới ngài nữa!”

Lâm Thục vỗ vỗ vai nàng : “Được , mau . Chỉ là nếu rảnh, ngươi cũng ngẫm lời của , đừng cái gì cũng hiểu. Phủ sẵn ví dụ cả đấy.”

Loading...