Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 57

Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:35:59
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tiêu Duệ mặc bộ y phục màu xanh đậm, mày kiếm nâng, mắt mang ý hỏi, Dư Lộ: “Tê chân?”

Dáng thon dài, cửa như , hầu như che hết cả ánh sáng. Có lẽ là đột nhiên tối khiến sợ hãi, lẽ là chột , Dư Lộ nhất thời mất tiếng, chỉ ngây ngốc gật đầu.

Chân mày Tiêu Duệ hình như nhíu , bước lên, một tay đưa xuống lưng, một tay vòng qua hai đầu gối bế Dư Lộ lên.

Vân Mộng Hạ Vũ

Tờ giấy Dư Lộ nhét miệng, cũng tiện chuyện, nhưng cô dọa, vùi đầu n.g.ự.c Tiêu Duệ mới dám nhỏ giọng : “Không cần, sắp hết . Ta một lát là .”

Tiêu Duệ cũng thả cô xuống, chỉ điềm nhiên : “Đồ ăn sắp lạnh .”

Dư Lộ dám tranh cãi nữa, nghĩ đến việc Trần Chiêu ở xe ngựa đang , cô liền cảm thấy là lạ. Có thể Trần Chiêu thích cô, nhưng dù thích, nam nhân khác ôm như , cũng thể chấp nhận ?!

Theo lý thì, cô là tiểu thϊếp của Tiêu Duệ, chuyện giữa cô và Trần Chiêu vốn cũng đúng. Cô là hồng hạnh xuất tường, ở cổ đại thì tội lớn. mà, cô là hiện đại, cô tiểu thϊếp, nên cô mới rời . Tiêu Duệ thể sở hữu đến bốn năm nữ nhân thì , nhưng mà tại một trong đó chứ.

Với cả cũng đuổi tất cả nữ nhân trong phủ vì nữ chính, nguyên chủ cũng là một trong đó, nên giờ cô chỉ tìm đường cho mà thôi. Hiện tại Tiêu Duệ càng ngày càng lạ, cô còn sợ tuy chủ động gì cũng sẽ ‘ăn’ một ngày xa.

Có ý nghĩ như , cô cũng thấy với Tiêu Duệ, mà thấy với Trần Chiêu nhiều hơn. Nếu Trần Chiêu thật sự thích cô, thể mang cô , lúc , Dư Lộ khỏi nghĩ, cô nhất định sẽ tâm ý thật lòng với Trần Chiêu, sống với thật .

Dư Lộ suy nghĩ chỉ là một lát. Tiêu Duệ đang xuống xe, phát hiện trong lòng đang động đậy liền vui : “Ôm chặt, đừng lộn xộn.”

Dư Lộ giữ chặt vạt áo , khom , lúc xuống xe liền về phía Trần Chiêu, thấy cúi thấp đầu, cũng qua đây.

Trần Chiêu là hạ nhân của Tiêu Duệ, cho nên là bình thường. Dư Lộ cảnh , trong lòng cảm giác nên lời, một cảm giác .

“Chủ tử.” Tiêu Duệ vững, Hương Lê và Thạch Lưu liền đến.

Dư Lộ vỗ vỗ Tiêu Duệ, : “Thả xuống , hơn .”

Tay Tiêu Duệ nắm thật chặt, cúi đầu Dư Lộ, chỉ thấy đỉnh đầu của cô. Đây là dọa sợ . Ở trong phủ lâu như mới lộ móng vuốt, lúc sợ rụt về, giống như lúc mới Vương phủ . Móng vuốt quá sắc bén cũng đáng yêu, nhưng giờ như thế , thì một điểm cũng giống nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-57.html.]

“Thật ?” Hắn mất tự nhiên mềm giọng xuống.

Hắn ôn nhu như , Dư Lộ cảm thấy quen, đành vội vàng ừ mấy tiếng.

Lúc Tiêu Duệ mới thả cô xuống, nhưng cũng đưa cô cho Hương Lê với Thạch Lưu mà là nắm lấy tay cô, kéo cô trong Nhất Phẩm Hương, “Đã gọi xong đồ ăn , thể ăn. Đói bụng ?”

Dư Lộ luôn thấy hôm nay Tiêu Duệ uống nhầm thuốc. Hôm qua còn tức giận ly khai Tầm Phương viện, mới qua một đêm mà ôn nhu như . Hơn nữa cái sự ôn nhu dành cho cô mới đúng.

Thái độ khiến cô kinh hồn táng đảm, sợ là Tiêu Duệ phát hiện gì , bước cũng lộn xộn.

Tiêu Duệ mang cô đến cầu thang. Chưởng quỹ của Nhất Phẩm Hương tự chiêu đãi, cẩn thận dẫn đường ở phía , tuy trong lòng hiếu kỳ c.h.ế.t nhưng cũng dám đầu coi.

“Làm ?” Dư Lộ biểu hiện quá rõ ràng. Vừa lên lầu hai, Tiêu Duệ liền kéo c.h.ặ.t t.a.y cô hỏi, trong lòng suy nghĩ, chẳng lẽ vẫn còn sợ?!

Dư Lộ cúi đầu, : “Ta tịnh phòng.”

Tiêu Duệ thả tay .

Hương Lê theo Dư Lộ tịnh phòng. Nhất Phẩm Hương cao cấp như , Tiêu Duệ còn là khách quý, nên Dư Lộ đến cũng là tịnh phòng thường ngày ít dùng, còn là loại một giờ đánh bóng một . Dư Lộ căn phòng một hạt bụi, cái bồn cầu giống bồn cầu tự hoại ở hiện đại, đành mở cửa sổ . Cũng may lầu con sông nhỏ, cô lấy tờ giấy dùng sức ném bên ngoài.

Cô về phòng, thấy Thạch Lưu và Thôi Tiến Trung đang canh ở cửa, Trần Chiêu với mấy thị vệ bên ngoài thì . Thôi Tiến Trung hành lễ mở cửa, chờ Dư Lộ tiến liền khép cửa , Hương Lê cũng ngoài.

Đầy bàn là món ngon vật lạ, Tiêu Duệ ăn , thấy động tĩnh cũng ngẩng đầu, thản nhiên : “Được , xuống ăn .” Giọng cũng bình thường trở , ôn nhu đáng sợ như lúc nãy.

Dư Lộ yên tâm ít, xuống chỗ đối diện .

Trên bàn đầy món ngon, bên ngoài cũng tệ, nhưng Dư Lộ cũng ăn. Không nha hầu hạ, tuy cô xuống nhưng vẫn cầm đũa chia đồ ăn cho Tiêu Duệ, gắp cho đồ ăn mà thích, thì mới lấy một miếng cá.

Trước giờ Dư Lộ cũng chia thức ăn bao giờ.

Cũng may Tiêu Duệ quen với sự vụng về của cô. Cả dưa hấu cũng cắt , còn mong nàng gì đây. Lại , nàng , chứ để nàng tới hầu hạ. Nhìn núi đồ ăn trong chén, Tiêu Duệ chỉ trầm mặc chậm rãi ăn.

Loading...