Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 63
Cập nhật lúc: 2025-07-28 13:36:15
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dư Lộ tiếp tục : “ kỳ thật, đó cũng là lựa chọn , nó công bằng với nhiều , đầu tiên là . Huynh là thị vệ của Vương gia, nếu rời , về chỉ cần Vương gia ở là thể đảm bảo phú quý trọn đời. Thứ hai, là hạ nhân trong Tầm Phương viện. Mấy thì , nhưng Hương Lê, Thạch Lưu, và Anh Đào, nếu như , chỉ sợ Vương gia sẽ bỏ qua cho các nàng . Dù , nhưng thể vì ích kỉ mà hại các nàng như .”
“Thật …lúc đầu cũng bỏ ý nghĩ , chờ một chút nữa, khi Vương gia sẽ chủ động đồng ý cho rời . mà hôm nay, nghĩ tới sẽ đưa tờ giấy nhỏ đó…”
Dư Lộ nhiều như , Trần Chiêu vẫn phản ứng gì, cho đến lúc cô nữa, Trần Chiêu mới trượt tay xuống cầm lấy cánh tay cô, kéo cô đến chỗ ánh sáng trong phòng.
Mặc dù ngọn đèn dầu tối, nhưng cách gần là thể thấy lẫn .
Dư Lộ Trần Chiêu ánh đèn. Hình như bình tĩnh, tay dùng sức khi cầm lấy tay cô, đôi mắt cô mang theo ý dò xét, như hoài nghi độ chân thật trong lời của cô.
Cô thản nhiên trở . Lời cô là thật lòng, thẹn với lương tâm.
Dưới ánh đèn, Trần Chiêu cũng đang Dư Lộ.
Có lẽ do tối nay đến, hôm nay nàng mặc nhiều hơn chút, bao thật kĩ từ xuống . Tóc thì xõa , đồ trang sức tai cũng cởi bỏ. Khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo ánh đèn cũng biến thành một màu vàng ấm áp, đáy mắt cũng là trong sáng, giống nàng nữa.
Lúc tới chuẩn nhiều lời để , nhưng cho đến lúc , ánh mắt nàng, một câu cũng .
Dư Lộ chợt nở nụ , rộng rãi : “Có dọa ? Không , đáp ứng chuyện cũng là bình thường mà. Thật dù đồng ý , cũng dám tùy tiện rời .”
Cô khó bất kì ai, nhất là vì nguyên chủ mà kết cục .
Trần Chiêu bật thốt: “Không dám tùy tiện rời , là vì vẫn bỏ Vương gia ?!”
Dư Lộ khẽ run, đó lắc đầu: “Không . Lúc nãy đó, là do…”
“Đừng nữa!” Trần Chiêu cắt lời cô, thái độ kiên nhẫn, “Cũng đừng gì nữa. Ta mang ngươi , ngươi cũng yên tâm với hạ nhân của ngươi thôi, biện pháp bảo đảm cho các nàng .”
Ý tứ trong lời của Trần Chiêu cho Dư Lộ bỏ quên thái độ chuyện của . Cô vui vẻ hỏi: “Thật ?”
Trần Chiêu gật đầu, đó bỗng dưng lôi Dư Lộ gần . Hắn ôm lấy Dư Lộ, chẳng qua chỉ cho cô gần hơn, cúi đầu, cách môi cô quá một nắm đấm.
“Chỉ là ngươi suy nghĩ cho kĩ, theo , thì thể trở nữa.” Hắn : “Hơn nữa, cũng thể nghĩ đến Vương gia, và trong mắt trong lòng , chỉ phép mỗi thôi.”
Dư Lộ tự nhiên gật đầu, “Ta , cũng nghĩ đến Vương gia. Còn điều cuối cùng thì sẽ cố gắng.”
Trần Chiêu ôm Dư Lộ lòng, môi dán đỉnh đầu cô, ôn nhu : “Tốt, là , sẽ mang nàng .”
Không vì , Trần Chiêu hứa hẹn, thậm chí giọng cũng ôn nhu, nhưng Dư Lộ vẫn cảm thấy đáp ứng thuận lợi như chút kỳ quái. Nghĩ đến đây, cô khỏi khẽ lắc đầu. Chắc đây là di chứng khi cô Tiêu Duệ dọa nên mới cái gì cũng mang theo hoài nghi.
“Vậy lúc nào thể ?” Cô mâu thuẫn với cái ôm . Tuy tính là thích, nhưng thể tiếp thu.
Trần Chiêu : “Không cần vội, sẽ thu xếp.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-63.html.]
Dư Lộ mà vội . Hôm nay Tiêu Duệ , cô quen với . Quen cái gì hả?
Còn là thú tính của !
những lời , cô dám trực tiếp với Trần Chiêu. Cô cũng phiền Trần Chiêu nhiều. Việc , tự xử lý mới . Gần đây Tiêu Duệ hứng thú với cô, nhưng cô cũng Tiêu Duệ ghét kiểu nữ nhân nào. Cùng lắm thì, cô tự bôi đen là , học nữ nhân mà chán ghét.
“Huynh xác định là thể bảo vệ mấy Hương Lê?” Dư Lộ vẫn yên tâm về chuyện .
Trần Chiêu : “Tự nhiên thể. Đau đớn về thể xác thì tránh khỏi, nhưng chắc chắn sẽ nguy hiểm về tính mạng.”
Không nguy hiểm về tính mạng là . Còn mấy thứ khác, Dư Lộ bỏ qua.
Tiễn Trần Chiêu , Dư Lộ xuống giường, nhanh là ngủ .
Mà Trần Chiêu ở phía phòng chính lâu mới đạp bóng đêm ly khai.
Hôm Dư Lộ tỉnh dậy sớm, ăn sáng xong đuổi hạ nhân , trở về phòng lén mở cửa sổ . Bệ cửa sạch sẽ, cửa sổ là một vườn hoa nhỏ, bên trong hoa cỏ mới trồng. Vì thời gian còn sớm nên hoa cỏ còn vương mấy giọt sương. Dư Lộ từ xuống một lát mới đóng cửa sổ .
Tối qua Trần Chiêu tiến từ nơi , cũng rằng về đây là nơi hai truyền tin cho . Nếu cô thấy , thì sẽ đặt một cái mỹ nhân hộc* bệ cửa. Còn nếu tin cần truyền, thì sẽ đặt một viên gạch lên, viên gạch là tin truyền tới.
*Mễ cũng rõ mỹ nhân hộc là cái gì nữa, tùy theo trí tưởng tượng của các bạn . Nếu bạn nào thì chỉ Mễ với.
Dư Lộ nghĩ, bỗng dưng cảm giác ngọt ngào chậm rãi lên men trong lòng.
Lại , cô còn yêu đương với ai bao giờ, thậm chí còn thư lui tới với nam nhi nào hết.
Dư Lộ cảm thấy cứ như mối tình đầu . Tuy gặp mặt, tuy cần lén lút, nhưng vẫn giấu niềm vui sướиɠ đáy lòng cô. Hương Lê và Thạch Lưu là thϊếp hầu hạ cô, tự nhiên thể cảm giác tâm tình của cô đang . Hai đều , cảm thấy vì Tiêu Duệ sủng ái, cho nên cô mới vui vẻ như .
Mấy hôm nay Tiêu Duệ đều bận. Một mặt là vì chuyện ở Hộ bộ, một mặt là vì sắp đến cuối năm, sắp cưới Vương phi . Tuy Lễ bộ cũng hỗ trợ giải quyết một đống sự tình lớn, nhưng tân lang tương lai, dù nhiều ít, vẫn đặt chút tâm tư ở . Nếu , khi truyền sẽ là quan tâm Vương phi tương lai. Những lời cũng ho gì.
Thời gian vội vàng qua nhanh, đảo mắt liền đến sinh nhật Tiêu Duệ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Ngày sáng sớm, vẫn triều như ngày thường, hạ triều thì cung Huệ Phi, ăn một chén mì trường thọ Huệ Phi tự tay , lấy quà sinh nhật từ Huệ Phi, nghỉ ngơi một lát, cần Hộ bộ nữa.
Huệ Phi trưởng tử, cảm thán : “Trong chớp mắt, con lớn , qua tháng nữa là cưới Chính phi.”
Tiêu Duệ , và mẫu phi khi ở cùng một chỗ cũng chuyện quá nhiều.
Huệ Phi lý giải nhi tử, nên cũng để ý, chỉ hỏi: “Được . Cung nữ lúc con lấy từ chỗ , phục vụ con ?”
Tiêu Duệ tại Huệ Phi đột nhiên nhắc đến Dư Lộ, chỉ như tùy ý : “Cũng .”
“Hài tử .” Việc trong phòng của nhi tử, mẫu như Huệ Phi cũng tiện hỏi nhiều, nhưng nghĩ đến lời tiểu nhi tử , cái gì mà trưởng tử gần nữ sắc, nữ nhân như thiên tiên cũng chịu đυ.ng, đến cùng bà vẫn thấy nóng nảy: “Cung nữ lúc , tay nghề thuốc mỡ khá . Con về bảo nó một phần mang đến chỗ . Khoảng thời gian luôn nhớ đến món đồ , nhưng mấy cung nữ trong cung đều vụng về, ai thể chế .”
Hai mắt Tiêu Duệ lóe lên, : “Không cần phiền phức như . Nếu mẫu phi ưa thích, nhi tử về bảo nàng nhiều chút, mang đến cho mẫu phi là .”