Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 70
Cập nhật lúc: 2025-07-29 00:10:54
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong gian phòng nào đó ở ngoại viện của Thành Vương phủ, Trần Chiêu bên cửa sổ, ánh mắt thâm trầm cảnh vật bên ngoài.
Hôm nay là sinh nhật của Vương gia, ba di nương chỉ chuẩn quà sinh nhật từ sớm, mà còn đích xuống bếp đồ ăn, chỉ vì, khiến Vương gia vui thích. Tạ di nương Đào di nương đều , Dư Lộ, đương nhiên cũng . Mà trời cao cũng phụ lòng , tối nay Vương gia Tầm Phương viện.
Đêm nay, trong Tầm Phương viện sẽ là quang cảnh như thế nào?
Bị phiên hồng lãng*, đêm xuân khổ đoản ?
*Bị phiên hồng lãng – 被翻红浪: chăn gấm màu đỏ giường ngay thẳng, giống như những đợt sóng. Chắc nó ý gì đều hiểu haTiểu Thϊếp Không Dễ Làm - Chương 36.
Hắn bỗng dưng nắm lấy song cửa sổ, tay dùng sức đến nỗi nổi đầy gân xanh. Hiển nhiên, trong lòng bình tĩnh.
“A Chiêu!” Có trực tiếp đẩy cửa bước , đến bên cạnh , âm thanh đè thấp: “A Chiêu, bên tuần tra, thấy cửa sổ Tầm Phương viện đặt mỹ nhân hộc.”
Trần Chiêu sang, thần sắc vô cùng bình tĩnh, “Có thật ?”
Người đến là đường ca* Trần Bì của Trần Chiêu, chỉ lớn hơn Trần Chiêu nửa tuổi. Nhà hai gặp thủy tai, chạy nạn đến kinh thành, lúc mười bốn tuổi Tiêu Duệ đang cải trang xuất cung gặp , thả , từ đó đến nay vẫn theo . Hai vẫn chuyên tâm học võ, đợi lúc Tiêu Duệ mười bốn tuổi, chính thức thể ngoài thì hai mới đến cạnh hộ vệ tùy .
*Đường ca: Anh họ.
Năm nay hai cũng hai mươi, theo Tiêu Duệ cũng sáu năm, độ trung tâm cần .
Trần Bì thấp giọng : “Tự nhiên là thật. Huynh cho , Vương gia từ Tầm Phương viện thư phòng.” Hắn , đưa tay đẩy đẩy tay của , “A Chiêu, rốt cuộc đang cái gì . Vương gia đối với chúng như , …nếu cần nữ nhân, chúng ngoài kiếm, dạng nữ nhân gì mà chả tìm ! Cũng đừng , đừng nữ nhân của Vương gia chứ!”
Trần Chiêu bộ như lời khuyên của đường ca, chỉ : “Đệ ngoài một chuyến.”
Bây giờ ngoài, còn thể nữa chứ, nhất định là Tầm Phương viện tìm Dư di nương ! Nói nãy giờ hóa là đàn gảy tai trâu? Trần Bì kéo Trần Chiêu , cho , mắt chằm chằm Trần Chiêu. Dù là đường , nhưng chỉ cần dám bất trung với Vương gia, sẽ nể tình.
“Đại ca!” Trần Chiêu thấp giọng kêu.
Trần Bì vẫn giữ thật chặt, “Cho dù quên trung nghĩa , thì cũng suy nghĩ cho cái mạng nhỏ của nữa chứ. Trong nhà chỉ hai chúng là còn sống, những khác đều chết, nếu gặp bất trắc gì, để đời , thì với thím với chú bây giờ?”
Trần Chiêu thoát , cũng ồn ào với đường ca , liền nhỏ giọng : “Đại ca, yên tâm, sẽ lấy tiền đồ và tánh mạng của để đùa giỡn .”
Trần Bì càng tức giận hơn, : “Nếu , còn ? Đệ là nếu Vương gia chuyện , đừng tiền đồ, cả mạng nhỏ cũng mất đấy!”
Trần Chiêu lời khuyên của đại ca. Cả lòng đều bay đến Tầm Phương viện, Dư Lộ đặt mỹ nhân hộc là gì với . Hắn càng , Vương gia tức giận rời khỏi Tầm Phương viện. Nghe từ khi Dư Lộ tới, Vương gia tức tăng nhiều hơn…
, nên tò mò, nhưng vẫn tò mò. Nghĩ đến thái độ thành khẩn của Dư Lộ, nghĩ đến hình ảnh nàng mặt đỏ nhận tờ giấy của , nghĩ đến hình ảnh nàng ở trong lòng , liền nhịn .
“Đại ca, yên tâm, tuyệt đối sẽ để gặp nguy hiểm.” Trần Chiêu vẫn bỏ tay , để câu liền đầu bước màn đêm.
Trần Bì tức bực giậm chân, kêu cũng dám kêu, đuổi theo thì sợ gây động tĩnh, đành chờ một lát ngoài. Chỉ mong, nếu tên Trần Chiêu gặp nguy hiểm gì, thể đúng lúc phát hiện, dọn dẹp một hai cho .
Lúc cửa phát tiếng động, Dư Lộ lập tức phát hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-70.html.]
Cửa khóa trái từ lâu, đèn cũng chỉ chừa một ngọn tối. Cô cũng lo lắng phát hiện, lẳng lặng chờ ở cửa sổ.
Nhìn bóng dáng mơ hồ cửa sổ, Trần Chiêu cầm mỹ nhân hộc, động tác ngừng một chút. Ngay đó, Dư Lộ kéo cửa sổ .
Thấy khuôn mặt quen thuộc, đột nhiên Dư Lộ thấy mũi chút cay cay, giọng run run, “Trần Chiêu.” Cô khẽ gọi, đưa tay ngoài.
Trần Chiêu cầm tay cô mà là đặt mỹ nhân hộc đấy.
Dư Lộ ngẩn , đặt mỹ nhân hộc qua một bên, đầu , Trần Chiêu nhảy từ cửa sổ , cửa sổ cũng đóng lập tức.
“Làm , chuyện gì ?” Trần Chiêu hạ thấp thể, để ánh nến trong phòng chiếu bóng của lên cửa sổ.
Dư Lộ chỉ chỉ giường La Hán ở cửa ngăn. Trần Chiêu cong lưng tới xuống, Dư Lộ tới bên cạnh , trong nhất thời mở miệng thế nào. Cuối cùng chỉ : “Huynh thể dẫn , là thật ? Lúc nào mới ? Ta… ở trong phủ nữa.”
Cô vốn c.h.ế.t tâm, nếu tờ giấy của Trần Chiêu, hôm nay cô sẽ chọc giận Tiêu Duệ. tờ giấy và lời hứa hẹn của Trần Chiêu, trong lòng hi vọng, mà dập tắt .
Trần Chiêu sắc mặt của cô, : “Đương nhiên là thật. Ta tính , hơn một tháng , đầu tháng mười hai là đám cưới của Vương gia với Vương phi. Đến lúc đó trong phủ sẽ rối ren, sẽ ai chú ý đến Tầm Phương viện . Ta định ngày sẽ mang nàng . Nàng chỉ cần chuẩn tâm lý cho thật , cái gì cũng cần , chờ tin của là .”
Nghe Trần Chiêu kế hoạch, mắt Dư Lộ khỏi sáng rực lên, chỉ là nghĩ đến còn cần hơn một tháng nữa thì ỉu xìu .
Trần Chiêu vươn tay, do dự nhiều mới đặt lên đầu Dư Lộ. Người Dư Lộ cứng , lúc ngẩng đầu sang thì Trần Chiêu vội vàng dời tay .
“Hôm nay xảy chuyện gì ? Nàng thể cho , xem thể giúp nàng .” Hắn .
Dư Lộ cũng là còn cách nào khác. Cho dù Tiêu Duệ sẽ gì cô thật nhưng cô vẫn sợ, sợ. Lúc Trần Chiêu qua đây, kế hoạch của , hơn nữa còn chủ động giúp cô cô lập tức mềm xuống, chỉ trốn lưng , cái gì cũng đối mặt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cô nhỏ giọng : “Không là nữa. Dạo Vương gia kỳ quái, cứ…cứ cùng … chuyện đó. Ta… cũng gì nữa, sợ…”
Trần Chiêu ngạc nhiên: “Cho nên tối nay, nàng cự tuyệt ?”
Thảo nào Vương gia nổi giận đùng đùng rời khỏi Tầm Phương viện. Bị nữ nhân cự tuyệt, đây là chuyện lớn . Trong lúc nhất thời, Trần Chiêu hình dung tâm trạng của bằng từ nữa. Tin đầu suy nghĩ .
Dư Lộ : “Ta vẫn luôn cự tuyệt mà. nếu một ngày ép , … còn cách nào.” Cô Trần Chiêu, bỗng dưng chút , “Ta , cũng biện pháp nào, cũng quản , cho nên… chỉ thể sớm là .”
Vẫn luôn cự tuyệt !
Trần Chiêu xong lời , cảm thấy giọng cũng giống của nữa: “Nàng là, nàng đến Vương phủ lâu như , vẫn…vẫn từng với Vương gia…?”
Dư Lộ gật đầu, : “Ừ, từng .”
Thật lâu Trần Chiêu vẫn gì. Ánh mắt khiến cô cảm thấy là lạ. Trong ánh mắt dường như bao hàm nhiều thứ, nhưng cô thể hiểu . Chỉ là cô cũng hiểu một loại trong , đó là Trần Chiêu vui vẻ.
Dư Lộ khỏi trong lòng, xử nữ tình kết* đây mà.
*Xử nữ tình kết: kiểu…thích xử nữ ?? Đại loại là như .