Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 71
Cập nhật lúc: 2025-07-29 00:10:56
Lượt xem: 4
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thật cô cũng trách Trần Chiêu. Dù đây Trần Chiêu cho rằng cô là của Tiêu Duệ, nhưng vẫn nguyện ý mang cô , thể thấy rằng vài phần thích cô. Hiện tại, vui vẻ như , cũng là lẽ đương nhiên. Tựa như cô , mặc dù cô xử nam tình kết, nhưng nếu giờ Trần Chiêu từng trải qua loại chuyện , cô vẫn vui sướиɠ.
Cô nghĩ đến, tự chủ liền lên tiếng hỏi.
Dưới ánh đèn lờ mờ, cô thấy Trần Chiêu đỏ mặt, né tránh dám cô, cực kì mất tự nhiên. đáp , lắp bắp : “Không , , từng .”
Đường ca lôi kéo bao nhiều , nhưng nào cũng từ chối. Hắn suy nghĩ từ sớm rằng, sẽ tìm một gái bình thường, gia thế trong sạch, hai chỉ lẫn , an bình thản sống qua ngày.
Dư Lộ tin tưởng . Bởi vì cũng , trong lòng khỏi vui vẻ hơn.
Lại , biểu hiện của Trần Chiêu cũng giống như . Lúc ở với cô, thường thường dám cô, cũng sẽ tận lực chạm cô.
Dư Lộ thấy ngọt ngào trong lòng, chủ động cầm tay Trần Chiêu.
“Ngày Vương gia thành đúng là thời điểm . Chỉ là, thể cho một chút, dẫn thì chúng thể rời khỏi thật ? Chúng đây, là bằng đường bộ là đường thủy? Có nguy cơ đuổi tới ? Nếu…nếu đuổi tới, ảnh hưởng ? Vương gia gϊếŧ ?” Càng , sắc mặt Dư Lộ càng trắng bệch, “Còn …mấy nàng Hương Lê Thạch Lưu, định dùng biện pháp gì để bảo vệ các nàng? Vương gia , là tàn bạo. Hắn, thể vì rời mà chỉ đánh các nàng một trận, còn thể trực tiếp gϊếŧ các nàng ?”
Trần Chiêu cầm tay Dư Lộ, : “Nàng cho Vương gia là ai, chẳng lẽ là loại coi mạng như cỏ rác ? Hắn ! Nàng trốn, nha của nàng sẽ phạt. Đây là vì các nàng trông ngươi thật nên mới phạt. nhiều lắm cũng chỉ là hai mươi đại bản, phạt một ít tiền tiêu hàng tháng mà thôi. Vương gia sẽ lấy mạng của các nàng.” Nói đến đây, dừng một chút, suy nghĩ một lát tiếp tục: “Nàng theo thì sẽ hầu hạ nàng. Nếu thì mang một theo ?”
Trên đường chạy trốn sẽ cực khổ vô cùng, nhưng Dư Lộ tự tin rằng thể chịu . Nhiều một , là thêm một phần nguy hiểm.
“Không cần, cần hầu hạ, là .” Cô vội vàng .
Trần Chiêu khuyên thêm nữa, tiếp tục trả lời vấn đề của Dư Lộ: “Còn về chúng , dẫn ngươi về phía Nam. Đi Giang Nam . Đi một ngày đường bộ , đổi đường thủy. Chúng Dương Châu . Còn chuyện khác, nàng đừng lo lắng, chúng sẽ đuổi theo. Phải rằng ngày chúng là ngày vui của Vương gia. Buổi tối cần động phòng hoa chúc, cho dù tin nàng mất tích, nhanh nhất cũng sáng ngày kế mới . mà sáng ngày kế còn dẫn Vương phi cung tạ ân, khả năng đến trưa mới . Lại phái truy, chúng sớm xa . Trời đất rộng lớn, chúng nơi . Người đuổi theo cần tách , mà trong tay Vương gia ngoại trừ thị vệ trong phủ cũng còn khác, thể phái cũng nhiều lắm. Dù cho, dù cho đuổi tới thật, cùng lắm cũng ba năm mà thôi. Mấy đối thủ của , cho nên nàng cần lo lắng gì .”
Dư Lộ cảm thấy, nhất định là cô quá nhiều truyện nên ảnh hưởng. Trước đây khi truyện, nếu nữ chính trốn, là chắc chắn trốn . Coi như chạy đến chân trời góc bể cũng sẽ nam chính tóm . Mặc kệ truyện hiện đại truyện cổ đại đều sẽ theo con đường .
mà lời Trần Chiêu cũng đúng. Cô trốn, Tiêu Duệ cũng nhất định sẽ tìm cô. Tựa như Trần Chiêu , trời đất bao la, Tiêu Duệ bọn họ hướng nào. Lại giống hiện đại camera theo dõi, đến cũng cần chứng minh nhân dân mới mua phiếu.
Tiêu Duệ cần động phòng hoa chúc, hết là sẽ trễ thời gian một chút, một chuyện nữa, cũng nhiều để dùng, càng nhất định sẽ vì cô mà phái tất cả tìm. Đương nhiên, trọng yếu nhất là, Tiêu Duệ là nam chính, nhưng cô chỉ là một pháo hôi nha. Không quang của nữ chính, trong tình huống bắt cũng dễ dàng.
Dư Lộ gật đầu, hân hoan : “Huynh lý, tin !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-71.html.]
Trần Chiêu gật đầu, buông lỏng tay Dư Lộ , : “Cứ như . Nàng cứ chờ , .”
Dư Lộ thể tới cũng dễ dàng. Ngoại trừ , đây mới là thứ hai tiến phòng cô. Có lòng lưu một lát nữa, gì, gì, cứ như thôi là cũng , để cô thêm an tâm. ngại lời tiếng , cũng lo lắng cho sự an của , cô đành đề cập tới.
“Ừ, đưa .” Cô đến bên cửa sổ, mở cửa sổ .
Vân Mộng Hạ Vũ
Trần Chiêu giường La Hán, hai tay chống lên mép giường, mắt chằm chằm bóng lưng Dư Lộ. Đợi cô mở cửa cẩn thận quan sát xung quanh xong, đầu , lập tức đưa mắt tránh .
Hắn cũng quyến luyến nhiều, đưa tay vỗ vai Dư Lộ nhảy cửa sổ biến mất trong màn đêm.
Lúc Tiêu Duệ tức giận, mấy ngày cũng tới Tầm Phương viện, thậm chí mấy trong cung ban thưởng, Tạ di nương Đào di nương đều , duy chỉ Dư Lộ .
Chuyện khiến phủ đều Dư Lộ Vương gia chán ghét nên vứt bỏ.
Chỉ là đây là tạm thời mãi mãi. Người trong phủ cũng dám lập tức cắt xén đồ cung cấp cho cô, nhưng vẫn cứ ít dần dần, thời gian đúng là khó chịu.
mà Dư Lộ cũng mấy chuyện . Cô đếm từng ngày qua, chờ đám cưới của Tiêu Duệ. Mấy Hương Lê và Thạch Lưu sợ cô khổ sở trong lòng, từng cho cô .
Thiếu cung cấp thì nên ?
Cũng may, thời điểm như , Tạ di nương và Đào di nương nghĩ thế nào mà xa lánh Tầm Phương viện. Đương nhiên, biểu hiện bên ngoài là , nhưng trong ngầm, hai ban thưởng gì cũng chia nửa để đưa tới. Ngày thường nếu Tầm Phương viện hà khắc điều gì, bên , đều dùng phân lệ của để bù .
Hương Lê Thạch Lưu và Anh Đào đều cho rằng đây chỉ là tạm thời Vương gia vắng vẻ, sớm muộn gì Dư chủ tử cũng sẽ quang vinh mà . Chân thành cảm ơn xong liền đều nhận, lúc Dư chủ tử sủng ái cũng giúp hai bên ít, các nàng cũng yên tâm thoải mái thu.
Thời gian trong lúc Dư Lộ chờ đợi và Tiêu Duệ bận rộn từ từ trôi qua, đảo mắt liền đến tháng mười hai. Sau khi rơi hai cơn tuyết, trời cũng lạnh, trong phòng cần đốt than củi. Trời lạnh, củi cung ứng cũng theo lệ, bên Tạ di nương Đào di nương cũng qua mùa đông, đưa tới thì ít thì nhiều.
Bọn hạ nhân tự nhiên là tư cách dùng củi thượng hạng. Tuy Dư Lộ nhiều lắm, nhưng nghĩ đến sắp rời khỏi, liền để ý.
Ngày 10 tháng 12, là ngày Tiêu Duệ thành cưới vợ.
Mà tối hôm ngày thành , cuối cùng cũng tiến Tầm Phương viện.