Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 72

Cập nhật lúc: 2025-07-29 00:10:59
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ sinh nhật đến nay, đây là đầu tiên bước Tầm Phương viện.

Cho dù bao lâu, cuối cùng ngài cũng tới, ngài cũng quên chủ tử đúng ? Hạ nhân Tầm Phương viện đều sung sướиɠ điên. Cước bộ của Anh Đào bắt đầu nhẹ nhàng hơn, bên môi Thạch Lưu vẫn mang nụ , Hương Lê cũng nhiều hơn, một một dặn dò tiểu thái giám buổi tối cần chuẩn đồ ăn gì.

Chỉ Dư Lộ, Dư Lộ ôm xiêm y canh giữ cửa tịnh phòng, trong lòng thê lương một mảnh.

? Lâu như cũng hề tới, vì đêm nay tới?

Ngày mai là ngày thành , ngày mai cũng là ngày cô triệt để rời khỏi. Lúc tới, là tới để dọa cô sợ ?

Rửa mặt qua loa xong, Thạch Lưu chuẩn ngoài tiếp xiêm y trong tay Dư Lộ.

Tiêu Duệ gọi nàng : “Kêu Dư chủ tử của ngươi tự đưa .”

“Vâng!” Thạch Lưu vui vẻ đồng ý, lôi Anh Đào ngoài.

Dư Lộ ngay cửa, cần Thạch Lưu cô cũng thấy. Thở dài một , đợi Thạch Lưu và Anh Đào vén mành cửa lên tiến .

Tiêu Duệ đưa lưng về phía cửa, đang cởϊ áσ trong, động tĩnh cũng đầu . Dư Lộ tới bên cạnh , đặt áo trong lên giá, đợi cởi liền lập tức đưa đến cái mới.

Dù trong phòng đốt than nhưng vẫn lạnh. Tiêu Duệ cũng khó dễ cô, nhận xiêm y nhanh chóng mặc , chỉ là đến kiện ngoại bào cuối cùng, thật lâu vẫn thấy tiếp.

Dư Lộ hiểu sang.

Tiêu Duệ giang tay, chờ.

Dư Lộ , vị đại gia đang cô hầu hạ. Cũng thôi, hầu hạ thôi mà, thì dám , nhưng vẫn là .

Dư Lộ giũ ngoại bào, tới lưng , nhón chân giúp mặc, đó chuyển tới phía , chỉnh vạt áo, cài nút áo, đeo đai lưng.

Từng việc từng việc theo thứ tự, tuy chậm, nhưng cũng tệ.

Mặc xiêm y xong, lúc Dư Lộ thu tay về, Tiêu Duệ nhanh chóng giữ tay cô , “Lâu như , ngươi suy nghĩ minh bạch?”

Dư Lộ phản ứng kịp, “Minh bạch cái gì?”

Tiêu Duệ gì, chỉ cô chằm chằm. Lúc Dư Lộ mới hiểu đang cái gì. Đây là , bỏ mặc cô lâu như , cô suy nghĩ minh bạch ?

Đột nhiên cô , Tiêu Duệ, cũng chính .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-72.html.]

Hai bọn họ đều là buồn .

Tiêu Duệ kéo cô tịnh phòng, kéo cô xuống bàn ăn ở phòng chính, tay luôn nắm chặt buông, hai mắt thẳng mắt cô.

“Nhìn bộ dáng của ngươi, là suy nghĩ minh bạch?” Hắn bình tĩnh hỏi.

Sắp , cần thiết chọc giận . Làm giận, ai sẽ chuyện gì.

“Nghĩ rõ .” Cô : “Gia đúng, cảm tạ gia.”

Bộ mặt lạnh nhạt của Tiêu Duệ nháy mắt trở nên như xuân về hoa nở. Hắn hài lòng, mang theo tia đắc ý vì thực hiện mưu kế, : “Nghĩ thông thật ?”

Dư Lộ cũng : “ , nghĩ thông . Thấy gia lí, giờ là điều.”

Tiêu Duệ nhíu mi , Dư Lộ đừng coi nhẹ như , nhưng sự thật là .

Hắn nên lời , đành nữa, khe khẽ thở dài, kéo Dư Lộ lên đùi , ôm Dư Lộ lòng. Hồi lâu , mới mặt Dư Lộ , : “Tối nay gia lưu ?”

Dư Lộ , trong đôi mắt Tiêu Duệ mang theo tia chờ đợi. Trong lúc , cô cảm giác nãy giờ như đàn gảy tai trâu . Ngày mai Tiêu Duệ kết hôn, cưới Vương phi ngự tứ cửa, nhưng đêm nay, vẫn nghĩ ngủ tiểu thϊếp.

Ngẫm Vương phi đáng thương đáng hận trong truyện, Dư Lộ chút đồng tình với nàng . mà, lúc rảnh để suy nghĩ nhiều đến khác như , chính cô còn đồng tình , cho nên chỉ chậm rãi lắc đầu.

“Gia đợi lâu như , liền đợi thêm hai ngày ?” Trước khi Tiêu Duệ tức giận, cô vội vàng giải thích: “Ta chuẩn cho gia một kinh hỉ, cần lâu , chỉ cần hai ngày là .”

Tiêu Duệ hiếu kì, ôm Dư Lộ ha hả, đột nhiên hôn môi cô, “Kinh hỉ gì ?”

Có lẽ vì , chỉ cần ứng phó đêm nay nữa là cần tiếp tục, Dư Lộ cũng để tâm việc Tiêu Duệ động thủ động cước.

Vân Mộng Hạ Vũ

trả lời: “Đã là kinh hỉ, đương nhiên thể . Nói thì còn gì là kinh hỉ nữa.”

Dư Lộ chợt mềm hóa khiến Tiêu Duệ vô cùng đắc ý. Quả nhiên, nữ nhân thể quá sủng ái. Nếu , cho dù nữ nhân địa vị hèn mọn cũng sẽ một tấc tiến một thước, voi đòi tiên. Nữ nhân, nên sủng ái vắng vẻ, cho nàng phận của , hiểu tiến thối , cũng khó nam nhân nữa.

“Được , gia theo ngươi.” Nói xong lời , bỗng nhiên trầm mặc . Dư Lộ thế nào, lo lắng nắm chặt hai tay, Tiêu Duệ bỗng nhiên thở dài, chút bất đắc dĩ : “ mà, Vương phi cửa, mười lăm ngày tiếp theo, gia đều ở cùng Vương phi mới .”

Dư Lộ lặng lẽ thả lỏng tay, : “Vậy thì , vốn nên như thế. Gia cứ , nóng nảy. Chờ gia bồi Vương phi xong tới chỗ .”

Lời quan tâm đại độ như , Tiêu Duệ vốn vui vẻ mới đúng, dù đây là biểu hiện của một nữ nhân phận, nhưng phát hiện rằng khi xong lời , bản chỉ vui, ngược thấy chút tức giận.

Luôn cảm thấy, Dư Lộ như , là quan tâm .

Loading...