Hắn khẽ hừ một tiếng, cúi đầu cắn môi Dư Lộ, “Tiểu vô lương tâm! Lâu như , ngươi hề nhớ gia ?”
Hắn chỉ là nhớ nàng. Nhiều theo thói quen đến Tầm Phương viện, nhớ đến sự cố chấp và hiểu chuyện của nàng, đành . Nếu vì phục tùng nàng, sớm nhịn mà tới đây.
Nam nhân, chỉ trả 30, hy vọng nữ nhân trả 100. là tham lam quá thể.
Dư Lộ chủ động nhào lòng Tiêu Duệ, lộ lòng khinh thường của . Cô trong n.g.ự.c , giọng buồn buồn : “Làm nhớ . Ta nhớ gia, lời gia in thật sâu lòng . Về sẽ tận lực chăm sóc gia, dám tiếp tục loạn nữa.”
Tiêu Duệ đột nhiên cảm thấy địa phương nào đó trong lòng đau, như là kim châm , còn kịp cảm thụ thì châm rời . Cái đau cũng rõ ràng như .
Hắn vỗ nhẹ lưng Dư Lộ, chậm rãi tiêu hóa cái đau ngắn ngủi .
Vân Mộng Hạ Vũ
Ở Tầm Phương viện ăn tối, Dư Lộ tự đưa Tiêu Duệ .
Hắn là vui vẻ thật. Đêm nay ăn ba chén cơm lớn, đồ ăn cũng ít, cứ kéo tay Dư Lộ rời, tới cửa Tầm Phương viện vẫn lặng lẽ bên tai Dư Lộ.
“Chờ gia, gia thời gian sẽ tìm ngươi.”
“Cho dù buổi tối qua , ban ngày gia vẫn sẽ qua đây.”
“Ngươi đáp ứng cho gia một cái kinh hỉ . Gia sẽ chờ đấy. Nếu lúc đó hỉ, gia sẽ tha cho ngươi .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-73.html.]
Tuy Dư Lộ chỉ ứng phó, nhưng thái độ của như , tránh khỏi thái độ cũng khá nhiều.
Cũng chỉ một nữa, về kiều quy kiều, lộ quy lộ*, chỉ sợ cũng bao giờ gặp mặt nữa.
*Kiều quy kiều lộ quy lộ – 桥归桥路归路: một câu thành ngữ, tiếng lóng địa phương thường dùng, chỉ hai sự việc riêng biệt, liên quan tới .
Hôm là đại hôn, đêm nay Tiêu Duệ nghỉ ở thư phòng.
Nằm xuống giường, nhắm mắt liền nghĩ đến Dư Lộ. Lại , từ lúc từ sơn trang nghỉ mát về, cũng hơn mấy tháng , chạm bất kì nữ nhân nào.
chạm, thì chịu cho chạm.
Từ lúc trở về , nàng hấp dẫn. Trong một tháng ngắn ngủi kế tiếp, nàng ăn đến biến dạng, cả mập lên ít. Hắn hề , một trắng trẻo, đầy đặn thể như . Thắt lưng mượt mà, n.g.ự.c căng phồng, khuôn mặt trắng nõn. Nàng chỉ mặt , trong đầu liền nhịn mà miên man suy nghĩ…
Đây là chuyện nay từng . Lúc đến chỗ Đào di nương Tạ di nương, cho dù tối cùng một chiếc giường, lúc tâm tình thì đυ.ng cũng đυ.ng. Dư Lộ khác, Tầm Phương viện, thấy nàng, tâm tình cũng biến thành tâm tình.
Nghĩ tới những chuyện , khỏi thầm, đó tiếc nuối.
Thật kinh hỉ gì , tối nay ở mới là kinh hỉ chứ.
Hắn chậm rãi khép hai mắt . Thân ảnh Dư Lộ lập tức xuất hiện mặt . Giờ khắc cũng nhớ nổi biểu tỷ Ngu Văn nữa, trong lòng trong mắt, đều là hình ảnh của Dư Lộ…