Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 74
Cập nhật lúc: 2025-07-29 00:11:05
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngài mai chính là đại hôn. Mặc dù chuẩn cho hôn sự hơn một năm , nhưng tối ngày xuất giá, Lâm Thục vẫn nôn nóng, bất an, cứ ôm cánh tay Lâm phu nhân mãi, cho bà ly khai.
Lâm phu nhân ba mươi tư, nhưng bảo dưỡng vô cùng , qua cũng chỉ hơn hai mươi. Đứng cùng với Lâm Thục, trông giống như tỷ hơn là mẫu nữ.
Bà đến Lâm gia mười bảy năm, hài tử sinh hai đứa, bây giờ nữ nhi cũng xuất giá , trong bụng thêm một đứa. Bà ngày thường đều Định Quốc Công sủng ái, khiến
cho bà còn ngây thơ hơn cả khuê nữ là Lâm Thục.
“Thục Tỷ Nhi chớ sợ. Xuất giá là chuyện nha, ở nhà phụ và mẫu thương con, xuất giá thì thêm vị hôn phu thương, thật .” Lâm phu nhân vuốt ve mái tóc của nữ nhi, trong nét mặt một chút nỡ, “Thân phận Thành Vương cao quý, dũng tuấn mỹ, là vị hôn phu mà bao khuê nữ cầu cũng .”
Mẫu cỡ nào ngây thơ, lời cỡ nào đơn thuần, Lâm Thục khỏi bật , ôm Lâm phu nhân chặt hơn chút nữa, “ mẫu , vị hôn phu cao quý ưu tú như , nữ nhi lo lắng bắt tâm của .”
Lâm phu nhân bật , : “Cô nương ngốc, con là nữ nhi của mẫu , hiểu chuyện khả ái như , thích . Nghe lời mẫu , đừng đoán mò nữa, ngủ một giấc thật ngon, để ngày mai tràn đầy tinh thần xuất giá.”
Lâm Thục bất đắc dĩ thở dài. , nàng là nữ nhi của mẫu , nhưng khuôn mặt của bà nàng chỉ thừa kế hai phần mười, lấy cái gì để nam nhân vui đây?
“Mẫu , đêm nay ngài thể lưu , lưu bồi bồi nữ nhi.” Lâm Thục nũng với mẫu .
Lâm phu nhân lắc đầu thật nhanh, mặt bay lên rặng mây đỏ, “Không . Không ở, phụ ngươi ngủ . Vậy , nếu Thục Tỷ Nhi sợ, cứ gọi Minh Nguyệt vô chuyện với con một chút.”
Lâm Thục còn định gì nữa, Lâm Nhị phu nhân tới.
Quan hệ giữa mấy vị phu nhân của Lâm gia cũng . Lâm phu nhân nhận hết sủng ái của trượng phu, thành địch nhân của mấy vị phu nhân khác. Cho nên Lâm nhị phu nhân lộ diện, Lâm phu nhân liền vỗ vỗ đầu vai Lâm Thục, vội vã giục nha về.
Lâm Nhị phu nhân bóng lưng chạy trối c.h.ế.t của Lâm phu nhân, tức giận: “ là ngốc cái phúc của ngốc. Nếu Thục Tỷ Nhi năm phần vận khí của mẫu cháu, đời hưởng phúc .” Nói một lát, thở dài, “Không đúng đúng, dù cháu đầy đủ vận khí của mẫu cháu, cháu cũng hưởng phúc. Cháu nha, quá thông minh. Điểm giống , đặc biệt . Người thông minh thông thấu, thông thường đều hạnh phúc.”
Không chỉ Lâm Nhị phu nhân Lâm Tam phu nhân, cả bà nội của Lâm Thục là Lâm lão phu nhân, cũng lưng Lâm phu nhân mấy câu. Lâm Thục mấy đang đố kị, cũng chỉ , tiếp lời .
“Sao Nhị thẩm tới đây ?” Nàng tiếp Lâm Nhị phu nhân xuống, tự tay rót chén dâng, “Có chuyện gì ?”
Lâm Nhị phu nhân nâng chén trong tay, : “Là phụ cháu gọi tới. Mẫu cháu như , cái gì cũng học . Dù cũng là Nhị thẩm của cháu, cũng cho cháu .”
Lâm Thục là đích nữ của Định Quốc Công, Lâm gia chi thứ hai thứ ba đều dựa đại phòng, nên dù tất cả đều thích Lâm phu nhân, nhưng với đứa cháu như Lâm Thục, cũng nổi lên vài phần thật tình. Tỷ như Lâm Nhị phu nhân, một nữ nhi, Lâm Thục liền nghĩ đến nữ nhi nhà , đương nhiên là luyến tiếc nàng gả ngoài cái gì cũng hiểu. Không mệnh như mẫu nàng, phạm mấy khuyết điểm như mẫu , đắc tội hoàng gia, Lâm gia cũng quả ngon để ăn.
Lâm Thục lập tức tư thế chăm chú lắng .
Lâm Nhị phu nhân uống , chậm rãi dạy Lâm Thục một ít đạo vợ, chút thủ đoạn ngầm trong thế gia đại tộc, còn chuyện lấy lòng nam nhân các kiểu, bà sẽ . Mấy việc quản gia sớm mời dạy, còn lấy lòng nam nhân, Lâm phu nhân ở, Lâm Thục tự nhiên cũng thường thấy.
Sau cùng, Lâm Nhị phu nhân đưa lời , Lâm Thục tất nhiên là vô cùng cảm kích dậy tiễn bước. Đến cửa, Lâm Nhị phu nhân kéo tay Lâm Thục, lấy nhanh quyển sách nhỏ từ cái túi vải đỏ trong n.g.ự.c , nhét lòng Lâm Thục.
“Buổi tối khi ngủ, bản một lặng lẽ xem.” Lâm Nhị phu nhân chỉ căn dặn một câu như nhanh bước biến mất trong màn đêm.
Lâm Thục cầm sách nhỏ, thiếu nữ lấy chồng còn hiểu gì, lập tức tiến phòng ngủ mở . Thấy mấy hình ảnh trong sách, mặt Lâm Thục lập tức đỏ bừng lên, kinh hoàng lấy vải đỏ bọc sách .
Minh Nguyệt ở bên ngoài hồi bẩm: “Cô nương, Quốc Công gia tới.”
Phụ ? Mẫu mới , phụ tới nữa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-74.html.]
“Tới ngay.” Lâm Thục cao giọng , kéo chăn nhét bọc vải , chạy tịnh phòng lau mặt bằng nước lạnh mấy mới nghiêm mặt ngoài.
Định Quốc Công Lâm Đồng Phương đuổi Minh Nguyệt ngoài, chỉ để mỗi Lâm Thục.
Lâm Thục khuôn mặt ngượng nghịu của ông, trong bụng buồn bực, phụ đang điều gì khó xử với nàng mà bộ dáng ?
Nàng chủ động : “Phụ chuyện cứ thẳng . Còn cái gì thể , nữ nhi đều hết.”
Định Quốc Công hít một thật sâu, khổ sở : “Thục Tỷ Nhi, con lập gia đình mang theo mấy đứa nha , trong đó Minh Nguyệt ?”
Sao phụ hỏi chuyện ?
Lâm Thục gật đầu.
“Con thể đáp ứng với phụ , tìm cho nàng một mối hôn nhân khá chút, cho thêm ít đồ cưới, cho nàng gả khá chút ?” Định Quốc Công tới đây, thấy Lâm Thục lập tức trợn to mắt, chút hổ cúi đầu.
Lâm Thục chấn kinh lên, giọng run run hỏi: “Phụ …ngài…ngài sẽ , sẽ đem Minh Nguyệt…”
“Con nhăng cuội gì !” Định Quốc Công cắt đứt lời nàng, “Không , phụ thể chuyện hồ đồ như !”
Lâm Thục nghĩ Định Quốc Công ngủ nha của nàng nên mới luống cuống như , thấy Định Quốc Công phủ nhận, vẻ mặt mới thoáng bình tĩnh chút. Chỉ là nàng cũng tin rằng, Định Quốc Công sẽ vô duyên vô cớ mà những lời , nên vẫn thẳng Định Quốc Công.
Định Quốc Công lúng túng ho khan hai tiếng, nghĩ trưởng nữ ủy khuất nha mười bảy năm, ông đứa bé ủy khuất thêm nữa. nếu rõ , sợ thứ nữ cũng thể , nên liền quyết định sự thật.
“Thục Tỷ Nhi, Minh Nguyệt nó…thật nó là tỷ tỷ của con.”
Tỷ tỷ? Nha Minh Nguyệt hầu hạ nàng gần mười bảy năm, là tỷ tỷ của nàng? Lâm Thục như chuyện , phản ứng đầu tiên là nở nụ , “Phụ , ngài đang đùa gì , đứa trẻ thứ nhất mà mẫu sinh là con mà.”
Nàng mới là đích trưởng nữ của Lâm gia!
Cũng là nữ nhi duy nhất của Định Quốc Công!
“Minh Nguyệt nó…nó do mẫu con sinh.” Định Quốc Công dám nữ nhi, ánh mắt của nữ nhi ông thấy hổ, “Đứa bé là do phụ hồ đồ khi kết hôn, cho nên mới…mới . Con đừng hỏi nhiều như , phụ thiếu tỷ con nhiều, coi như là con giúp đỡ phụ , giúp phụ đối với nàng một chút!”
Vội vội vàng vàng xong lời , Định Quốc Công lập tức dậy ngoài.
“Đứng !” Lâm Thục bỗng nhiên hét lớn một tiếng, tiến lên hỏi: “Mẫu, mẫu ?”
Định Quốc Công đầu , “Bà . Phụ mặt mũi với bà, con…con cũng đừng !”
Nước mắt Lâm Thục cứ chảy xuống, trong lòng nàng vô cùng khổ sở, vô cùng tức giận, nhưng nàng nên trách Minh Nguyệt .
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Nguyệt hầu hạ nàng nhiều năm như , sớm chủ tớ đơn thuần. Nha nàng thích nhất là Minh Nguyệt, lúc Thánh chỉ tứ hôn đến xong, thứ nhất quyết định dẫn theo cũng là Minh Nguyệt, nhưng…nhưng nếu Minh Nguyệt cũng là nữ nhi của phụ , nàng…nàng đang cái gì?
Nói cho mẫu !
, cho mẫu !
Muốn cho mẫu đừng ngốc như nữa, đừng coi phụ là trời, coi phụ là duy nhất nữa. Một nam nhân như , một nam nhân khi thành thứ nữ, một nam nhân mà ngay cả đạo đức cá nhân còn đạt tiêu chuẩn như , ông căn bản xứng đáng!