Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 75
Cập nhật lúc: 2025-07-29 00:11:07
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâm Thục chạy ngoài.
“Cô nương, ngài ?” Minh Nguyệt tay xách thùng nước lúc cửa, “Đã trễ , ngày mai là xuất giá, chuyện gì để nô tỳ chạy cho, ngài nhanh tắm rửa ngủ, đừng để ngày mai quầng thâm ở mắt, sẽ trông lắm đấy.”
Ngọn đèn dầu mờ mờ, trong bóng đêm, Minh Nguyệt thấy biểu tình mặt Lâm Thục.
Lâm Thục thể thấy rõ ràng. Mặt nàng thiết lo lắng, chắc bởi vì nhắc đến chuyện xuất giá, còn mang theo vài phần bỡn cợt. Việc ở ngày xưa là cực kì bình thường, nhưng thời khắc , Lâm Thục thấy cực kì chướng mặt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng dậm chân, bước đến mặt Minh Nguyệt, vươn tay xô ngã thùng nước trong tay Minh Nguyệt. Đồng thời đẩy Minh Nguyệt một cái, mắng: “Nói với ngươi bao nhiêu , mấy việc cứ để cho tiểu nha đầu ! Ngươi là đại nha trong phòng , nơi nào đến phiên ngươi mấy thứ !”
Lâm Thục đột nhiên quát lớn Minh Nguyệt hoảng sợ, đang định nhận thì thấy nước mắt mặt Lâm Thục, lập tức quan tâm hỏi: “Cô nương ngài ? Tại ? Là, là chuyện gì ?”
Nàng lấy khăn lau nước mắt cho Lâm Thục.
“Ngươi đúng là đồ lòng tự trọng! Đang yên đang lành, đại a đầu thì , cứ thích mấy việc bẩn thỉu !” Lâm Thục cho nàng gần, dùng sức đẩy nàng , xoay chạy phòng, khóa cửa .
Động tĩnh nơi quá lớn, trong thời gian ngắn tụ tập ít nha bà tử. Nhìn Minh Nguyệt ngã đất, mấy nha khác của Lâm Thục gồm Minh Hà Minh Phương Minh Tâm chạy tới nâng nàng dậy, nhỏ giọng hỏi chuyện .
Lâm Thục ở trong phòng âm thanh ở bên ngoài, bỗng nhiên cắn tay thật chặt.
Nàng , chuyện Minh Nguyệt sai, ngay cả chuyện là thiên kim tiểu thư nàng còn , nhưng mà, lúc nãy , khống chế mà phát bực với nàng chứ?
Rõ ràng nên tức giận với nàng .
Nước mắt Lâm Thục rơi như mưa, trong lòng thì ngừng nghĩ, may mà, may mà lúc nãy xúc động mà tìm mẫu . Giờ mẫu đang mang thai, mấy chuyện , còn sẽ nữa.
“Cô nương, ngài, ngài đừng .” Đại nha Minh Hà dán lỗ tai lên ván cửa, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Mai ngài thành , nếu giờ sưng mắt lên, ngày mai sẽ trang điểm . Nếu, nếu Minh Nguyệt gì sai, ngài thấy nên đánh thì đánh, thấy nên phạt thì phạt, nhưng đừng chính khó chịu chứ.”
, ngày mai là ngày vui của nàng, ngày vui chỉ một trong đời.
Lâm Thục nhấc tay lau nước mắt, nghẹn ngào : “Không , là do tâm trạng , Minh Nguyệt gì cả. Ngươi nàng xem . Nếu thương thì bôi thuốc cho nàng.”
Minh Hà vội vàng , còn lấy nước qua đây.
Lâm Thục rửa mặt, nhưng rửa thì . Ngày mai nàng phận mới , Thành Vương phi, đây là con dâu của hoàng gia, thể bất kì sai sót nào.
Nàng cúi đầu ừ, phân phó Minh Hà múc nước trực tiếp mang đến tịnh phòng, mở khóa cửa, thì về phòng ngủ.
Kéo chăn thấy sách nhỏ, Lâm Thục bỗng cảm thấy vô cùng ghê tởm. Lấy chậu than, nàng cầm kéo cắt hết hai quyển sách nhỏ.
Rốt cuộc trời cũng sáng. Định Quốc Công phủ bận rộn gả nữ nhi, Thành Vương phủ thì bận rộn cưới vợ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-75.html.]
Thậm chí vì bận rộn nên hôm nay chỉ đưa đến Tầm Phương viện ít điểm tâm.
Thạch Lưu và Anh Đào nhỏ. Hai đều khó chịu, Hương Lê quát lớn các nàng chạy an ủi Dư Lộ, thấy Dư Lộ ăn ba khối bánh ngọt, uống một bát cháo lớn.
“Chủ tử, ngài…” Hương Lê lo lắng Dư Lộ chịu .
Dư Lộ chịu . Dư Lộ nghĩ đến hôm nay thể chạy trốn lền kích động chết.
Cô với Hương Lê: “Không tại , bánh hôm nay ngon vô cùng, bất tri bất giác liền ăn nhiều mấy miếng.”
Ăn điểm tâm, cô gọi hạ nhân đến thượng phòng, phân phó Hương Lê mang tráp đựng tiền tới.
“Ngày hôm nay là ngày lành, Vương gia cưới Vương phi, Tầm Phương viện chúng tự nhiên thưởng.” Cô : “Mỗi một xâu tiền, xếp hàng tới lĩnh.”
Bọn hạ nhân hân hoan lĩnh tiền, cảm tạ xong vui vẻ rời .
Đến lượt Hương Lê Thạch Lưu Anh Đào, Dư Lộ chuyên môn chuẩn cho mấy nàng cái hà bao, mỗi một cái, xong thưởng cái vòng vàng. Là cái bình thường nhất, chuyên môn dùng để khen thưởng khác.
Ba đều là giống , cầm vòng vàng, năm mươi lạng trong hà bao, ba nha đều sợ hãi.
Hương Lê sợ sệt đẩy về, “Chủ tử, cái , nô tỳ thể nhận.”
Thạch Lưu luyến tiếc, nhưng mà vẫn từ chối: “ ! Nhiều tiền như thế, nô tỳ thể nhận .”
Anh Đào dứt khoát, gì, trực tiếp quỳ xuống.
Đi đến nơi đây liền gặp mấy nha , ở chung cũng gần nửa năm, giờ sắp rời khỏi, trong lòng cũng vài phần chua xót. Dư Lộ kéo từng dậy, : “Sao thể nhận . Đây là cho các ngươi, Vương phi phủ , cuộc sống của liền khó khăn. Ta khó khăn, các ngươi cũng chịu uất ức. Ta đây là đưa đồ cho các ngươi , để về nếu các ngươi ủy khuất gì thì cũng bớt hận một chút.”
Hương Lê vội hỏi: “Chủ tử ngài gì , tụi nô tỳ sẽ như . Nếu tụi nô tỳ tới hầu hạ chủ tử, thì cả đời đều là của chủ tử, đừng chịu uất ức, nếu c.h.ế.t vì chủ tử thì cũng là nên.”
Thạch Lưu gật đầu, tán thành lời của Hương Lê, “Chủ tử, thật cần mà. Ngài đối xử với chúng . Không chỉ là Thành Vương phủ, chỉ sợ khắp kinh thành cũng tìm tới chủ tử như ngài .”
Anh Đào cũng : “Chúng là hạ nhân, vốn phục vụ chủ tử, trung tâm như một là điều cơ bản nhất. Chủ tử, hàng tháng tiền ngài phát cũng nhiều lắm, xuất nhiều như , chính ngài còn gì nữa mất. Ngài mau thu trở !”
Mỗi tháng Dư Lộ phát hai mươi lượng, mà Hương Lê Thạch Lưu là nhất đẳng nha hai lượng, còn như Anh Đào, mỗi tháng chỉ một lượng. Năm mươi lượng là tiền lương mấy năm của các nàng, nhưng với Dư Lộ, ba là 150 lượng, tiền đấy còn hơn cả tiền tiêu nửa năm của Dư Lộ nữa.
Trong , một nửa là tiền phát hàng tháng, một nửa là vốn riêng để dành trong cung. Dư Lộ vốn tìm Trần Chiêu, kêu bán giúp đồ trang sức để lấy ít tiền, nhưng thứ nhất là sợ bại lộ, thứ hai là sợ mấy nha phát hiện, cho nên chỉ thể nghĩ .
bây giờ mấy nha Dư Lộ càng hổ thẹn hơn. Nghĩ đến lời Trần Chiêu, đợi cô thì mấy nha thể sẽ đánh bằng roi. Dư Lộ thôi thấy còn mặt mũi gặp các nàng, chỉ thể kêu các nàng ngoài.
Đóng cửa trốn trong phòng, nhưng vẫn thể thấy tiếng chuyện rôm rả của các tiểu nha bên ngoài. Tất cả thấy Dư Lộ thoáng, vì Vương gia cưới Vương phi mà khó chịu, nên tin tức gì cũng ở trong sân.
Rốt cuộc cũng thấy Tiêu Duệ đón dâu, Dư Lộ cần ăn cơm tối trở về phòng ngủ, lấy bọc quần áo sớm chuẩn sẵn trong chăn , ôm thật chặt lòng.