Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 78

Cập nhật lúc: 2025-07-29 00:11:16
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tầm Phương viện gần thư phòng của Tiêu Duệ, ở gần ngoại viện nhất. Thế nên dù ở trong phòng vẫn thể thấy tiếng náo nhiệt ở ngoại viện.

Trong sự náo nhiệt , Dư Lộ khẩn trương hưng phấn đổi y phục của tiểu tư*.

*Tiểu tư: tên sai vặt.

Cô cũng mang gì nhiều, trừ một ít bạc vụn, còn đều là mấy đồ mà Tiêu Duệ ban thưởng. Trân châu cô cũng cầm, ngoài còn mấy vòng vàng để thưởng cho hạ nhân. Mấy đồ tinh xảo quá cô dám mang, sợ lộ ở bên ngoài sẽ đoán phận .

Không kéo dài lâu lắm, trời tối là Trần Chiêu đến. Hắn mặc y phục của thị vệ màu đen, một lớp, trong thời lúc gió rét thế khiến khác cảm thấy lạnh lạnh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Dư Lộ vội vàng leo qua cửa sổ, ngoài sớm chút thì thể khiến Trần Chiêu bớt lạnh thêm, đừng để lạnh quá cảm thì hỏng chuyện.

Trần Chiêu phòng, bên ngoài nắm lấy hai vai Dư Lộ, nâng cô lên thấp giọng hỏi: “Nàng nghĩ rõ ? Giờ theo về nữa .”

Tiêu Duệ chỉ coi cô là thế , cô cũng chỉ rời thôi mà, theo mắt ngoài là trong sạch mất. Tiêu Duệ là tâm cao khí ngạo, chịu lời đồn chứ. Trừ phi chết, nếu cũng thể trở về Dư chủ tử nữa.

Dư Lộ cũng hiểu điều đó. Cô vẫy vẫy hai tay, vội vàng : “Ta . Ta trở về, mau kéo ngoài!”

Có thể thoát khỏi hố lửa là chuyện vui, cô trở về gì.

Trần Chiêu trượt hai tay xuống nách Dư Lộ, ôm Dư Lộ ngoài.

Hai chân rơi xuống, Dư Lộ vội vàng cong xuống.

Trần Chiêu cử động của cô, hỏi thêm câu gì nữa, thấp giọng “Đi thôi!” dẫn đầu nơi nhiều cây.

Dư Lộ theo , đến một con đường mòn. Chắc do vì đều xem chuyện vui nên ở đây im lặng, một bóng cũng . Dư Lộ cúi đầu cong lưng, giống như một tiểu tư phạm sai lầm theo Trần Chiêu nhận phạt, một đường thuận lợi cổng.

Mắt thấy Trần Chiêu dẫn cô tới cửa lớn, sắc mặt Dư Lộ trắng nhợt, vội vàng chạy lên hỏi: “Trần Chiêu, chúng sắp đến cửa lớn ?”

Nhiều lui tới như , dễ phát hiện đó!

Trần Chiêu mắt phía , thấp giọng trả lời: “Không việc gì, nàng cứ cúi đầu theo , nào dám kiểm tra . Cứ ngoài , chuyện gì thì .”

Đây là chỗ nguy hiểm nhất là nơi an nhất ?

Tuy nghĩ như , nhưng Dư Lộ ngửi thấy mùi âm mưu trong hành động của Trần Chiêu. Sau nghĩ , giờ cô với Trần Chiêu, nếu cô bắt, Trần Chiêu cũng hơn , mới nghĩ rằng Trần Chiêu âm mưu nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-78.html.]

Một đường an đến cửa chính. Lúc Dư Lộ sắp bước khỏi cửa, bỗng gọi Trần Chiêu .

“A Chiêu!” Là Trần Bì.

Trần Chiêu đầu, Dư Lộ vội vàng đến lưng . Mắt nam nhân ngày càng gần, Dư Lộ hận thể vùi mặt xuống đất.

“A Chiêu, đang ?” Trần Bì : “Hôm nay trong phủ nhiều , cần trông coi. Lúc nãy thấy , bây giờ còn lười nữa hả?”

Trần Chiêu : “Vương gia phân phó việc. Đệ xong thì lập tức trở về ngay.”

“Chuyện gì?” Trần Bì thuận miệng hỏi một câu, lúc đảo mắt qua thấy Dư Lộ.

Một tên tiểu tư cúi đầu giống kiểu nhận sai, nhưng cần cổ lộ bên ngoài trắng kì cục!

Tim Trần Bì lập tức đập liên hồi, vội vàng nắm tay cổ tay Trần Chiêu, “A Chiêu!”

Hôm nay nhiều trong phủ, dễ gây loạn, trong tình huống đấy còn tìm Trần Chiêu, đương nhiên vì sợ lườ i biếng. Hắn sợ, sợ Trần Chiêu chuyện nên gì đó, tuy cảm thấy Trần Chiêu hồ đồ như , nhưng sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất…Mà bây giờ, Trần Chiêu thực sự chuyện hồ đồ!

Tuy thấy mặt, nhưng Trần Bì khẳng định, là cái vị trong Tầm Phương viện .

Hắn nắm cổ tay Trần Chiêu thật chặt, mu bàn tay và trán đều nổi cả gân xanh, tức giận đến đánh một quyền, “A Chiêu, ngươi đừng hồ đồ như !”

Trần Chiêu giãy giụa, qua cửa chính, hai tên gia đinh giữ cửa hiếu kì . Hắn thấp giọng : “Đại ca, nếu hại thì thả . Nếu , nhanh, sẽ bắt vì bại lộ, đến lúc đó c.h.ế.t là hai chúng đấy. Đại ca, là đại ca ruột của , đừng với là, bây giờ giữ thế cho c.h.ế.t nhé.”

Rõ ràng là Trần Bì cứu .

chỉ trích như , đầu lướt qua, đành thả tay .

“A Chiêu…” Hắn vẫn cam lòng.

Trần Chiêu thản nhiên với , cao giọng : “Đại ca, cứ trở về . Không nguy hiểm gì , Vương gia kêu việc, nhanh sẽ trở thôi.”

Tựa hồ , gia đinh giữ cửa dời ánh mắt , Trần Bì chỉ thể đưa kín đáo cái hà bao cho Trần

Chiêu, đó đầu Vương phủ.

Trần Chiêu giữ hà bao thật chặt, đầu rời .

Loading...