Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên Tầm Phương viện, Hương Lê Thạch Lưu tìm khắp mà thấy nên trở về. Lúc hai đang cùng Anh Đào quỳ gối trong phòng thượng hạng, ở chân Tiêu Duệ.
“Chúng nô tỳ thật sự .” Anh Đào sợ đến run rẩy, giọng cũng run theo, “Chủ tử phát tiền thưởng cho xong liền tự về phòng. Đến giờ cơm tối liền kêu cần bữa tối khóa cửa . Sau đó lúc chúng nô tỳ phát hiện đúng thì trong phòng , cũng thấy một ít đồ trang sức, trân châu Vương gia thưởng lúc cũng , chỉ còn mỗi cái hộp.”
Mặt Tiêu Duệ đen , một câu.
Hương Lê cũng vội vàng gật đầu, “, đúng như . Trước đó chúng nô tỳ cũng nhận chủ tử điều gì khác lạ, nhưng… mà nàng .”
Có lẽ thấy Tiêu Duệ tức giận, gan Thạch Lưu liền lớn hơn, “Chủ tử là đau lòng, cả một buổi chiều cũng chuyện, tối cũng nuốt nổi cơm. Chắc nàng núp chỗ nào …” Nói cứ như nàng tận mắt thấy , nước mắt lã chã rơi xuống.
“Vương gia!” Trần Bì sải bước tiến , “Hồi Vương gia, bọn thuộc hạ phát hiện ở dãy nhà một lỗ chó, bùn đất bên cạnh trông mới, hẳn là đào lên để chui .”
Tiêu Duệ lên, “Đi!”
Chính là dãy nhà phía Tầm Phương viện. Trần Bì dẫn Tiêu Duệ xem cửa , lỗ chó nhỏ hẹp cạnh đấy. Đất bên cạnh đúng là mới thật, gọi một tiểu nha chui qua, đúng là thể chui .
Tiêu Duệ xổm xuống, bốc một ít đất nắm trong lòng bàn tay.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-83.html.]
Tháng mười hai trời giá rét, vẫn còn mặc bộ đồ lúc từ phòng Lâm Thục, gió lạnh thổi lâu như , bờ môi đều lạnh đến tím . Thấy khuôn mặt xanh mét của , ngay cả Thôi Tiến Trung cũng dám khuyên mặc thêm xiêm y.
“Trần Chiêu, nàng chạy trốn từ chỗ thật ?” Hắn bỗng nhiên mở miệng, giọng lạnh lùng hỏi Trần Chiêu còn đang xổm đất.
Chỗ , là Trần Chiêu phát hiện đầu tiên.
Trần Chiêu gật đầu, : “Theo thuộc hạ thấy thì đúng là như .”
“Nơi hai viên trân châu!” Bỗng nhiên kêu lên, Trần Bì vội vàng qua, cầm hai viên đưa đến mặt Tiêu Duệ.
Tiêu Duệ thả nắm đất trong tay , cầm lấy viên trân châu. Viên trân châu tròn tròn mượt mượt, màu cũng là thượng đẳng, đúng là viên mà thưởng cho Dư Lộ lúc .
“Truy! Sống thấy , c.h.ế.t thấy xác! Trần Bì, ngươi dẫn đuổi theo từ nơi !” Hắn đột nhiên , Trần Chiêu, “Trần Chiêu, ngươi đến Tầm Phương viện với !”
Đến Tầm Phương viện!
Đây là xử lý mấy hạ nhân!
Vân Mộng Hạ Vũ
Hai mắt Trần Chiêu lóe lên, nhanh chóng “Vâng” một tiếng.