Xuyên Thành Tiểu Thiếp - Chương 85

Cập nhật lúc: 2025-07-29 00:11:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh Đào dám tin Tiêu Duệ, cả run rẩy. Trần Chiêu cho nàng cơ hội chuyện nữa, thả Hương Lê và Thạch Lưu , đưa tay đánh nàng bất tỉnh.

Trong phòng im lặng , Tiêu Duệ từ từ xuống ghế.

Dường như rống giận lúc nãy khiến mất quá nhiều tinh lực, giờ cảm thấy như nhũn , nhúc nhích.

Gian phòng đầu , thấy bàn ăn cơm nhỏ ở gian ngoài. Cái bàn vuông nhỏ, Tiểu Lộ Nhi của ngoan ngoãn bên cạnh, im lặng ăn như là đang ăn sơn hào hải vị.

Vẫn là cái bàn nhỏ , nàng chọc giận , liền đặt nàng bàn. Dưới con mắt trợn to vì sợ hãi của nàng, cúi đầu mạnh mẽ hôn nàng.

Trên nhuyễn tháp , lười biếng đó, Tiểu Lộ Nhi bên cạnh luống cuống cắt dưa hấu, đó xiên từng miếng cho ăn. Hắn chạy gấp về từ sơn trang nghỉ mát, một tháng thấy, nàng lớn ít. Nàng chiếc ghế con, lau tóc dùm nàng, lau lau , nhịn , ôm nàng đặt lên nhuyễn tháp…

Tiêu Duệ nhắm nghiền hai mắt. Trong đầu xuất hiện hình ảnh chiếc giường La Hán, Dư Lộ co ro đó. Hắn ôm nàng đặt lên giường, nàng hồi lâu. Lông mi của nàng, mắt của nàng, miệng của nàng, tất cả đều quen thuộc xa lạ.

Nàng thích .

Bởi vì thích nên mới chống chọi như , vì nhiều nữ nhân, nàng thích điều đó.

Hắn mặc kệ nàng hồi lâu, nàng suy nghĩ minh bạch, sai, còn cho một kinh hỉ.

kinh hỉ ? Kinh thì , nhưng hỉ.

Nữ nhân to gan lớn mật !

Nàng cứ chạy trốn như , tại thế? Trốn chứ?

Nàng chỉ là một nữ nhân, bên ngoài bao nhiêu thứ hiểm ác , nàng còn bộ dáng như nữa, nếu che chở, nàng thể sống yên ở bên ngoài cho !

Tiêu Duệ bỗng mở mắt, đưa tay xoa ấn đường. “Thôi Tiến Trung!”

Thôi Tiến Trung vội vàng cong chạy , thật nhỏ: “Vương gia.”

“Phía Trần Bì tin tức gì ?” Tiêu Duệ hỏi.

Thôi Tiến Trung lắc đầu, nhỏ giọng : “Còn .”

“Ngươi qua đó giám sát.” Tiêu Duệ lên, : “Ta về Chính viện.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tieu-thiep/chuong-85.html.]

Lâm Thục một mực chờ đợi, nghĩ tới thực sợ chờ đến lúc Tiêu Duệ trở về.

Nghe tiếng thỉnh an bên ngoài, nàng lộ một nụ mệt mỏi. Phất tay kêu Lý ma ma lui xuống, thì đến bên giường, vén chăn ở bên trong.

Minh Nguyệt dẫn Tiêu Duệ tiến đến, thấy Lâm Thục xuống, nhỏ giọng với Tiêu Duệ: “Vương gia, nô tỳ hầu ngài rửa mặt một lát.”

Trời lạnh thế , mặc đơn bào ở ngoài lâu như , nếu ngâm nước ấm chắc chịu nổi. Minh Nguyệt nghĩ, phân phó trù phòng nước gừng mới , nếu cảm lạnh mất.

Tiêu Duệ gì, chỉ khoát tay đến giường, để nguyên quần áo bên ngoài.

Minh Nguyệt dám khuyên nhiều, đành lui ngoài.

Lâm Thục thấy bên cạnh trầm xuống, khí lạnh kéo tới. Nàng xê dịch trong, cảm thấy qua gần nửa canh giờ*, cũng thấy động tĩnh gì mới mở mắt lén sang.

Tiêu Duệ nhắm mắt ở đó, thở đều đều như đang ngủ.

Đây là phu quân của nàng, một phu quân ba thϊếp, còn một trắc tri cưới cửa. Phu quân , vì tiểu thϊếp chạy trốn mà trực tiếp bỏ qua nàng, biến mất trong đêm tân hôn. nàng thể tranh cãi, mà lấy lòng , vì đây là bầu trời của nàng trong tương lai, quan trọng nhất trong cuộc sống của nàng.

Vân Mộng Hạ Vũ

Phải lấy lòng thật ? Giống như lời Lý ma ma , học mẫu ?

…nhưng rõ ràng nàng là Chính thê của , chuyện lấy lòng nam nhân là chuyện của tiểu thϊếp mới đúng. Nàng, nàng chỉ cần vị trí Chính thê, chỉ cần trông coi thật hậu viện của , chỉ cần tương kính như tân với , như ?

mà…lời của Lý ma ma, cũng đạo lý.

Huống hồ, nếu vui, đạt niềm yêu thích của , con cũng sẽ giống như , cưng chiều, tất cả. Mà giống như Minh Nguyệt, ngay cả một phận thật cũng , chỉ thể nha .

Hai mắt Lâm Thục sáng tối, đó run run vươn tay ôm hông Tiêu Duệ.

Tiêu Duệ bỗng nhiên mở mắt .

Tuy nhắm mắt nhưng ngủ, quanh quẩn trong đầu đều là hình ảnh ở chung với Dư Lộ trong Tầm Phương viện. Những hình ảnh khiến càng bất an, giống như lời Anh Đào phóng đại vô , thực sự cảm thấy, nếu đánh c.h.ế.t Anh Đào, Dư Lộ sẽ trở về nữa.

Tay Lâm Thục khiến giật .

“Vương gia…” Lâm Thục nhỏ giọng : “Ngài lạnh …nếu …để thϊếp…”

Tiêu Duệ lấy tinh thần, đẩy tay Lâm Thục , vén chăn mang giày hô với bên ngoài “Thôi Tiến Trung, Thôi Tiến Trung, lăn đây cho gia” chạy khỏi phòng ngủ.

Tay Lâm Thục đặt chăn, chiếc chăn mềm mại như tơ lụa, nhưng nàng cảm thấy, tay như đang đè lên mũi đao. Lấy hết dũng khí chủ động, bỏ qua như , hổ, khiến nàng hận thể hét lên.

Loading...