Nghĩ đến khố phòng trống trơn của di mẫu, còn  mấy kiện trang sức  thường xuyên  đổi của nàng, Dận   nhịn   thầm than, di mẫu nghèo quá!
Di mẫu   những món đồ thuộc về hoàng ngạch nương ở trong tay  bé, cũng   đồ vật trong tư khố của hoàng a mã,  bé chỉ  thể chậm rãi gom góp cho di mẫu thôi!
"Cảm động quá!" Minh Huyên cúi  bưng lấy khuôn mặt của tiểu thái tử, hôn một cái  : "Sao con  tri kỷ như  chứ?"
Khí chất tổng tài bá đạo kết hợp với khuôn mặt xinh  tinh tế nhẵn mịn  một chút bóng dầu, chỉ  thôi  khiến  khác vui vẻ.
Dận  nhếch miệng  : "Sau  cô sẽ... cho di mẫu  nhiều... đồ ,  để di mẫu...   khác mà thèm thuồng nữa."
Minh Huyên gật đầu lia lịa, nàng cảm thấy  mắt chính là cuộc sống dưỡng lão chất lượng cao, thật sự quá tuyệt vời!
Sau khi vui vẻ, Minh Huyên cảm thấy   đối xử với Dận   hơn chút nữa, bình thường  bé  thói kén ăn nên Minh Huyên bảo  bé nhất định  ăn trứng gà và uống sữa bò.
Nàng còn cung cấp cho Ngự thiện phòng mấy phương pháp loại bỏ mùi tanh để bọn họ tự nghiên cứu.
Tranh thủ để bản  sớm  uống sữa bò  mùi vị  đậm đà  ngon  ngọt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sữa bò  qua xử lý  vị tanh quá nồng, Minh Huyên chỉ uống sữa từ trang trại, nhưng trứng gà thì lấy từ gà nuôi thả tự nhiên. Mỗi ngày, Minh Huyên, Xuân Ny và Ô Lan mỗi  ăn một quả, cũng để Dận  mỗi ngày ăn một quả.
"Nhìn trái trứng gà , nô tỳ  nhớ đến vị sư phụ lòng  đen tối ở Triều Dương Am,  hai văn mà cứ đòi lên năm văn..." Ô Lan  lột vỏ trứng  cảm khái.
Vì  tiểu thái tử  thấy thắc mắc ?
Lúc trở  Càn Thanh cung, Dận  đưa cái tráp cho hoàng a mã xong thì ôm cằm  xuống đối diện Khang Hy và : "Bảo Thành  thể chọn ... cống phẩm... của năm nay ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-114.html.]
"Cống phẩm năm nay vẫn  dâng lên,  chọn thì chỉ  thể chọn đồ còn  của năm ngoái thôi." Khang Hy mở cái tráp ,  thoáng qua  đóng nắp ,  đó .
Dận  thở dài, : "Năm ngoái thì năm ngoái ..."
Khang Hy thấy dáng vẻ khó xử của nhi tử thì  hỏi: "Bảo Thành , con   thứ gì ?"
Dận  vốn  thể tự do   tư khố của , nhưng bây giờ thằng bé  tự đặt  quy củ cho chính , Khang Hy  đau lòng  thấy buồn ,    để nhi tử ủy khuất nên : "Nếu như con  lý do, hoàng a mã sẽ thưởng cho con mấy  dạo tư khố."
"Vậy thì  cần." Dận  lắc đầu : "Di mẫu từng  rằng khi tặng lễ cho một  thì...  thể cầm đồ của...  khác... lấy  của chính , như  là  ."
"Con  tặng lễ cho nàng ?" Khang Hy  chút chua xót , bây giờ trong đầu Bảo Thành đều là di mẫu của thằng bé.
Dận  ngẩng đầu  hoàng a mã, nhíu mày : "Di mẫu  ... trang sức gì,  tay trống trơn... , một cái vòng tay ... cũng  , trâm cài  đầu... cũng chỉ  mấy cái, Bảo Thành  chọn cho di mẫu... hai cái."
Khang Hy sửng sốt, nữ nhân của  nghèo đến mức nhi tử của  cũng  đồng tình  ư?    hào phóng mà? Phân lệ của Vĩnh Thọ cung vẫn luôn đầy đủ mà.
"Phân lệ của tần vị  hề ít." Khang Hy giải thích với  bé: "Mỗi tháng phủ Nội vụ đều đưa trang sức và y phục cho nàng ."
"Nương nương khác...  nhà từ mẫu đưa thêm, di mẫu...  ." Dận  lắc đầu .
Khang Hy phản bác : "Đó là vì nàng  mang theo hai rương vàng nhập cung, vàng lấp đầy cả hai rương."
Hách Xá Lý gia cho nàng  ba vạn lượng bạc áp rương, nàng  đổi thành vàng  mang hết  cung, ai mà   khi nhập cung, nàng   chẳng tiêu pha đồng nào?
Trang sức mà phủ Nội vụ chuẩn  từ  cho nàng đều dựa  phân vị mà , thậm chí    nào dám ở giữa kiếm lợi, kết quả nàng   hề  đổi trang sức.