Dận  chớp mắt mấy cái, khẽ nghiêng đầu, nghi ngờ hỏi: "Di mẫu  giàu  ư?"
"Nàng   nghèo!" Khang Hy cực kỳ khẳng định .
Dận  bỗng thấy hoang mang... di mẫu  giàu ? Vậy tại  di mẫu    cái gì hết?
"Mười lượng bạc, bách tính ngoài cung... cả nhà  thể dùng trong một năm, bọn họ ăn cái gì? Cũng ăn trứng gà và uống sữa bò ?" Dận  nghĩ  thông, lúc  Lương Cửu Công bưng sữa bò còn ấm tiến , Dận  hít một  thật sâu, uống một ngụm  chán nản hỏi.
Trước đây Khang Hy từng  với nhi tử về lý tưởng của , đó là sinh thời  thể khiến bách tính  ăn cháo đặc, nhưng cũng   cụ thể, cho nên hôm nay nhân cơ hội   tỉ mỉ hơn.
Lúc bấy giờ Dận  mới ,   nữ nhân nào cũng sẽ   nhiều đồ trang sức,   hài tử nào cũng  thể ăn trứng gà và uống sữa bò, cùng với những thứ mà di mẫu  là  thể dưỡng ...
Thứ mà  bé chán ăn, thậm chí là  ăn  là món ngon mà  nhiều bách tính cả đời cũng  từng  nếm thử.
"Hoàng a mã, hai văn tiền  nhiều ? Di mẫu , một lượng bạc... là một ngàn văn. Vậy vấn đề đặt  là, mười lượng bạc... một vạn văn, tại  bọn họ...  ăn  nổi... trứng gà giá hai văn tiền?" Dận  cảm thấy một vạn văn là  nhiều,  tại  bọn họ   ăn?
Khang Hy buồn bực : "Ai  với con là trứng gà giá hai văn?"
Dận  lẩm bẩm : "Ô Lan tỷ tỷ  đấy, tỷ   rằng lúc các tỷ ... ở Triều Dương Am, di mẫu ... ăn trứng gà, các sư phụ trong am ăn chay  ăn mặn, sư phụ chuyên mua vật tư... lòng  đen tối, giúp các nàng mua trứng gà giá hai văn, nhưng  đòi thu năm văn."
Hai văn? Năm văn?
Tại  trứng gà mà trẫm ăn   giá ba trăm văn?
Ba trăm văn?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-115.html.]
Không !
Quản sự của hoàng trang  với Khang Hy, ba trăm văn là giá thành của năm ngoái, năm nay là năm trăm văn.
Khang Hy suýt chút nữa   vững, bá tánh bình dân là hai văn một quả trứng, đôi khi còn là ba văn hai quả, đến  ăn, ba trăm văn cũng  đủ, bây giờ  còn đòi năm trăm văn?
Dựa   mà bá tánh  thể dùng năm trăm văn mua hai trăm năm mươi quả trứng, còn  chỉ đủ mua một quả?
"Khởi bẩm hoàng thượng, những quả trứng  dâng lên bệ hạ   là trứng gà bình thường." Quản sự  sắc mặt của Khang Hy, trong lòng lập tức căng thẳng, vội vàng giải thích: "Trứng gà  đưa  cung đều là Vân Anh Tham Tử."
"Vân Anh Tham Tử là cái gì? Khang Hy nén giận, chất vấn.
"Khởi bẩm hoàng thượng, Vân Anh  lấy nghĩa từ Vân Anh  gả. Sau khi trứng gà nở thành gà con, sẽ chọn  những con gà mái  phẩm chất  nhất và  chăm sóc cẩn thận. Trong thời gian nuôi dưỡng, gà mái   tiếp xúc với bất kỳ con gà trống nào. Cứ như , mười quả trứng  sinh  đầu tiên chính là Vân Anh Tử. Tham vì nhân sinh*,  chọn những gốc nhân sâm từ mười đến ba mươi năm tuổi  núi Trường Bạch, thêm cả nước suối mới nhất mỗi ngày và tâm cải trắng, gạo trắng gạo kê thượng hạng, như  mới  nuôi  Vân Anh Tham Tử." Quản sự quỳ  mặt đất, cung kính giải thích.
(*Tham vì nhân sinh: Nhân sâm  cho sức khoẻ của con . )
Khang Hy sửng sốt, một quả trứng gà   thể  nhiều thứ  chú ý như ?
Dận   xong cũng mơ hồ, di mẫu  gà mái ăn sâu là  nhất mà? Vì  gà nhà  bé   ăn sâu nhỉ?
Còn gì nữa?
Vân Mộng Hạ Vũ
Sắc mặt Dận   đổi, đột nhiên khẩn trương kêu lên: "Mau gọi thái y..."
"Bảo Thành, con gọi thái y  gì?" Khang Hy  thấy tiếng gọi của ái tử liền vội vàng  đầu , quan tâm hỏi: "Con  chỗ nào  thoải mái?"
"Không ,  ... Lần  Tôn thái y... Nói,   dùng nhân sâm bừa bãi." Dận  cắn cắn môi, nhỏ giọng  thầm bên tai Khang Hy: "Di mẫu... Rất thích ăn trứng gà, nhưng mà di mẫu thể nhược,  thể dùng nhân sâm. Phải gọi thái y xem một chút..."