Hắn  ý gì? Biểu ca thật sự   là biểu ca  đây nữa.
Chẳng qua là nàng  thấy Nữu Hỗ Lộc thị mang thai, trong lòng buồn bực, chỉ  nhân cơ hội xem   thể trở thành hoàng hậu  ?
Vì , nàng   nhận nuôi đại công chúa, nhưng ai ngờ   đồng ý, ngoảnh mặt   cho nàng  mặt mũi, sủng hạnh cung nữ của nàng  ngay trong Thừa Càn cung của nàng .
Bây giờ còn bày sắc mặt cho nàng  xem, chẳng qua chỉ là một Hách Xá Lý thị   sủng ái, nhưng mà Hách Xá Lý thị  thật sự   sủng ?
Đông Giai thị nghĩ đến gương mặt của Minh Huyên, trong lòng  khỏi nghi ngờ.
Từ Thừa Càn cung  , tâm trạng của Khang Hy vẫn bực bội như cũ,  duỗi chân đạp mạnh   cây to bằng cổ chân...
Đau quá!
Thân cây  to nhưng  khiến Khang Hy lùi vài bước về phía , Lương Cửu Công vội vàng nâng đỡ mới miễn cưỡng  định.
Khang Hy  thẳng,  cái cây đung đưa   thẳng tắp  mặt, trong lòng  chút tiếc nuối, hoá    vũ lực của  đột nhiên tăng mạnh.
Hắn nhớ   Ô Nhã thị té ngã, còn  biểu cảm và tư thái  khi  ngã khiến  đau lòng của nàng .
Một chút thương tiếc  mới dâng lên ngay lập tức tan biến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-120.html.]
Vân Mộng Hạ Vũ
Tuổi còn nhỏ mà   tâm kế bậc , xem  Ô Nhã gia cũng mưu đồ  ít.
Chỉ là khuôn mặt thật tràn đầy nước mắt nước mũi,  hề  hình tượng đó  xuất hiện trong đầu, Khang Hy đột nhiên lắc đầu, chỉ cảm thấy khó coi.
"Hừ!" Cuối cùng cơn đau ở chân cũng giảm bớt, Khang Hy thở dài một ,  đó trở về Càn Thanh cung.
Quản sự của hoàng trang và  thu mua vật phẩm của phủ Nội Vụ đang bàn bạc với , hoàng thượng đột nhiên hỏi giá thành trứng gà, bọn họ đều cảm thấy  , nhưng mà cũng  quá mức chột .
Bọn họ thu dọn  sạch sẽ, gà chính là gà Vân Anh, đích xác   ăn râu nhân sâm, thật    bọn họ   cho chúng ăn nhân sâm thật, dù  thì tầng tầng lớp lớp trong phủ Nội Vụ đều  quan hệ với , Thái y viện  dùng , nên đưa  nhiều nhân sâm lưu trữ từ lâu đến.
 mà những con gà  ăn nhân sâm thì  chịu nổi, cho dù  thể sống  thì cũng  đẻ  trứng.
"Hoàng thượng  ý gì?" Nói thật, công việc thu mua đồ dùng của phủ Nội Vụ là một công việc béo bở, nếu trong nhà   thế lực, e là    thể  yên  ở vị trí . Nghe  đây là ý kiến mà thái tử đề nghị liền nhíu mày, gọi Lăng Phổ tới.
Sắc mặt Lăng Phổ lập tức trầm xuống, thái tử chính là hy vọng của gia tộc bọn họ, lập tức mở miệng mắng: "Đám khốn khiếp các ngươi   gì, thái tử còn nhỏ,   dùng những thứ đại bổ,  mà các ngươi dám để thái tử ăn nhân sâm? Nếu điện hạ  chuyện gì,  liều mạng với các ngươi. Ai cũng đừng hòng sống."
Quản sự cũng đen mặt, vẻ mặt khó coi  Lăng Phổ, phẫn nộ quát: "Chỉ  Lăng Phổ ngươi trung thành, chúng  đều là kẻ gian nịnh thần? Ai   nuôi cả gia đình, chỉ bằng mấy lượng bạc  quản sự ,  thể nuôi nổi   bao nhiêu miệng ăn như  ? Từ xưa đến nay đều như , những thứ hoàng thất sử dụng đều   hơn  bình thường mấy ,  là ngươi cho rằng chúng  lấy đồ của bá tánh dâng lên hoàng thượng, còn  thể sống đến bây giờ?"
Nói tới đây  càng tức giận: "Đâu  ngươi  từng ăn trứng gà nhân sâm, chắc chắn là ngon hơn trứng gà bình thường, nếu  vì  vị ở Vĩnh Thọ cung đó  thể ăn mười mấy quả một ngày? Không  vẫn khoẻ mạnh đó ?"
Lăng Phổ hít sâu một , là do   quan tâm quá nên rối loạn, mới suy nghĩ theo tư duy của đối phương.