Lần  Dận  xác định di mẫu  nghèo,  khi để  nhận lấy,  bé  với Tác Ngạch Đồ: "Nghe  học vấn, của cữu công  cao,  , Bảo Thành  thể, thỉnh giáo ?"
Tác Ngạch Đồ liếc mắt  Minh Huyên một cái,  hài lòng,  ngờ chất nữ  còn   về ông  mặt thái tử.
Ông hòa ái  thái tử, : "Thần từng  sách mấy năm, nếu thái tử  gì  hỏi, thần nhất định  giấu giếm nửa lời."
"Cữu công thật ." Dận  gật đầu  , hoàng a mã từng     thông minh.
"Vị cữu công  của con,   con  thể tin tưởng, nhưng  thể   tin tưởng." Chờ đến khi Tác Ngạch Đồ rời , Minh Huyên nhỏ giọng dặn dò thái tử.
Vân Mộng Hạ Vũ
Nàng    mở chiếc hộp mà Tác Ngạch Đồ đưa, một đôi vòng tay ngọc bích trong suốt,  hiểu  Minh Huyên cảm thấy  giống vòng tay mà Nữu Hỗ Lộc thị tặng khi tới mượn sức nàng  ?
Dận  nghiêng đầu,  hiểu lời   ý gì?
"Tam thúc là    năng lực và vô cùng trung thành với điện hạ.  mà ông  cũng  tự đại và  chút tham lam... Ta tin rằng ông  sẽ đối xử  với con, nhưng mà một  lời của ông , con  một chút là , nếu những gì ông   khác với hoàng a mã của con, con hãy  với hoàng a mã." Minh Huyên nhỏ giọng  bên tai Dận .
Vòng tay mà Tác Ngạch Đồ và Nữu Hỗ Lộc thị tặng nàng tương tự , đó là vì bên cạnh nàng   của ông, chắc hẳn là Lưu ma ma?
Dận  thích loại cảm giác  thiết , gật đầu thật mạnh.
Sau khi Khang Hy  thái tử thuật  miêu tả của Minh Huyên về Tác Ngạch Đồ, ý   mặt   ngừng mở rộng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-129.html.]
Dận   xong thì lập tức ngủ  , nhưng Khang Hy  mất thật lâu vẫn  thể   giấc ngủ.
Tác Ngạch Đồ nhất định  thể nào ngờ , ông thỉnh thoảng đưa chút đồ chơi đến hối lộ Bảo Thành với hy vọng  thể  mật hơn với  bé, nhưng   một  tỉnh táo như  ở đằng   sức cản trở.
Khang Hy  hài lòng với biểu hiện   của nàng,  nhất định  là sự tồn tại quan trọng nhất trong lòng nhi tử, bất cứ kẻ nào  xúi giục nhi tử   cận với  đều là đồ hỗn trướng.
Có mấy lời Khang Hy   , bởi vì trong nhà của phần lớn trọng thần  triều đều là như , nhưng điều đó cũng   nghĩa là   thuận mắt.
Con nối dõi vô dụng, thứ hỏng mất chính là gia nghiệp của tổ tông.
Người Mãn đến đây mới  bao lâu chứ,  mà  quên mất những tháng ngày còn rong ruổi  lưng ngựa, con cháu đời  chỉ lo trầm mê hưởng thụ, nếu cứ tiếp tục  đà như ,   thể sẽ  cút hết về thảo nguyên.
Làm hoàng đế khó, đúng là khó thật! Hiểu  càng nhiều, thấy  càng nhiều, sẽ nhịn   suy nghĩ xa hơn, Khang Hy  sớm quyết định . Sau , các nhi tử của   thể là sói là hổ, nhưng tuyệt đối  thể là thứ hỗn trướng sống mơ mơ màng màng.
Nếu Bảo Thành  một đám   như sói như hổ, Khang Hy  Bảo Thành đang  thành hình chữ đại  long sàng và đẩy hoàng a mã của  sang một bên,  cúi đầu chạm lên trán  bé.
Hắn tin rằng thái tử bá đạo của  sẽ là  chiến thắng cuối cùng, nhất định là ! Cũng nhất thiết  !
Thái tử mà  hao hết tâm sức bồi dưỡng nhất định  là  xuất chúng nhất! Ai cũng  thể bì !
Dận  ngủ quá ngon, Khang Hy duỗi tay đẩy cánh tay và chân của  bé  trong  nhanh chóng  xuống,  đó đắp chăn lên. Khi  duỗi tay   nữa thì cảm giác  nhóc con  lăn  trong n.g.ự.c , vì thế  mãn nguyện nhắm mắt .
Tác Ngạch Đồ  về tra xét là một phen,  nhanh tra  Nạp Lan Dung Nhược  thuyết phục phụ   đổi tôn nhi đích xuất trong nhà, và chọn  hai hài tử cực kỳ thông tuệ trong  các con em trong tộc, thậm chí là trong tất cả những gia đình  quan hệ thông gia.