Sau khi xác nhận Minh Huyên   sai, ông  về tìm đại ca và  thẳng chuyện của Nạp Lan gia.
Có thể tưởng tượng , âm thanh phản đối chắc chắn  hề nhỏ.
Sau một đêm gà bay chó chạy, Tác Ngạch Đồ  chút mệt mỏi xoa xoa đầu, nện bước nặng nề đến tham dự buổi thượng triều.
Đầy bụng bất mãn   thể nào phát tiết, tất cả đầu óc và vận khí đời  của đại ca nhà ông e là  dùng hết  việc sinh  hai cô nương thông tuệ .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cũng nhờ hai vị cô nương , nhân gia trở thành nhất đẳng Thừa Ân Công, còn ông thì  kính trọng nhân gia cả đời.
Tuổi tác  chênh lệch  nhiều lắm, cô nương nhà   suốt ngày  trang sức  y phục nọ, chỉ nghĩ đến đó thôi  thấy tức giận!
Ở cửa cung, lúc chào hỏi Nạp Lan Minh Châu, ông cũng chỉ gật đầu chứ   tâm tư ứng đối.
Trên triều đường, Khang Hy  liếc mắt  thấy Tác Ngạch Đồ tuy tinh thần uể oải nhưng ánh mắt vẫn sáng trong và chính trực, khóe môi của  khẽ cong lên.
Người  chọn cho vị trí thư đồng của Hách Xá Lý gia   đổi, Tác Ngạch Đồ thậm chí  tiếc đắc tội với thông gia, cuối cùng chọn  hai tiểu tử  tồi.
Chuyện khiến ông thấy đáng tiếc chính là phủ Hách Xá Lý lớn như , mười mấy nhi lang, nhưng   thể chọn  một  khiến ông nở mày nở mặt.
"Từ ngày hôm nay trở , tất cả những hài tử từ ba tuổi bắt đầu học vỡ lòng, sáu tuổi chính thức nhập học,   kéo dài thời gian  lỡ việc... Đại ca, nếu   đồng ý thì chúng  phân gia !" Tác Ngạch Đồ giận đến mức sắp ngất xỉu đến nơi, trực tiếp ném  một câu tàn nhẫn.
Sau khi khảo hạch mới  trong nhà còn  đích xuất  mười tuổi  là con nối dõi nhưng ngay cả tam tự kinh cũng  học thuộc, chỉ  đần độn ham chơi, thậm chí còn  chơi nữ nhân?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-130.html.]
Lúc  mới mấy đời chứ?
Bấy giờ Tác Ngạch Đồ mới thật sự phát hiện năm đó a mã  để  cho ông một cục diện rối rắm như thế nào?
Tác Ngạch Đồ thật sự  giận, còn tách  một cái sân chuyên dùng cho con cháu  sách, thậm chí   lời tàn nhẫn, nếu  học vấn  nghề nghiệp thì   đừng   là con cháu của Hách Xá Lý gia, ngay cả Cát Bố Lạc cũng  còn lời nào để .
Hài tử mới mười tuổi  nghĩ đến nữ nhân chính là trưởng tôn của ông, chuyện  hổ như  cũng khiến ông cảm thấy  còn mặt mũi nào.
Tác Ngạch Đồ gọi tộc trưởng đến hung hăng răn dạy một trận, trực tiếp  với ông , điều chỉnh  tộc học,   sách thì  tập võ,   trong nhà chỉ nâng đỡ   tài.
Tác Ngạch Đồ   tất cả nhân mạch mà a mã để    còn là   thèm coi trọng thứ tử của năm đó. Ông  lệnh cưỡng chế tất cả   phục tùng chính .
Khi  bận rộn xong xuôi, Tác Ngạch Đồ thình lình   đại ca bàn với đại tẩu là sắp đến sinh thần của nương nương trong cung, cứ tặng một nghìn lượng bạc cho xong việc.
Ông hít sâu một ,   còn  sức  để cãi cọ với bọn họ nữa, Tác Ngạch Đồ đích   khố phòng chọn một món đồ quý trọng  giá trị xa xỉ, cộng thêm một ngàn lượng vàng,  đó đưa hết  cung.
Không lễ  tết  đột nhiên nhận  tặng lễ quý giá từ trong nhà, Minh Huyên ngây ngẩn cả ,  khi  nhắc nhở mới nhớ là sắp đến sinh thần của  ?
Sinh thần a?
Vừa vặn bánh sinh nhật   chuẩn    đấy, Minh Huyên lập tức nghĩ đến việc sẽ đãi thái tử một bữa no nê cho xong chuyện!
"Mặc dù là sinh thần của  nhưng món  là  riêng cho con đấy, qua mấy ngày nữa thư đồng của con sẽ  cung, dù  điện hạ cũng  thử  cho  mùi vị thế nào? Đến lúc đó, nếu bọn họ hỏi thì điện hạ giúp  thổi phồng một chút." Minh Huyên che hai mắt Dận  ,  khi đặt bánh kem xuống mới thả tay ,  .