Nàng  chuẩn  xong, Đông Giai thị liền đến.
Minh Huyên  Đông Giai thị  sợ lạnh, ngay cả khẩu trang cũng  đeo, nàng  ngạc nhiên hỏi: "Đông Giai tỷ tỷ, cung chúc tân niên. Thân thể của tỷ  ?"
Đông Giai thị  cách ăn mặc của Minh Huyên, ánh mắt  chút mất tự nhiên,  đó mới che miệng ho nhẹ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Minh Huyên thấy nàng  ho khan, lập tức lùi một bước, nàng  hối hận vì  đeo khẩu trang, thầm nghĩ lỡ như vị  còn  hết phong hàn, lây bệnh cho nàng,  thì nàng đúng là đen đủi.
Một mùa đông, Đông Giai thị  bệnh mấy , nhưng mà nàng  chỉ thích phong thái phù phong nhược liễu, cũng  thích vận động, Minh Huyên    hiểu  loại ý tưởng yêu cái  đến tận cùng .
Minh Huyên mời nàng   xuống,  khi cung nhân dâng  lên, nàng chọn một chiếc ghế cách xa nàng  nhất   xuống, nhẹ nhàng : "Tỷ tỷ đừng trách, chủ yếu là thái tử điện hạ thường xuyên đến đây  chuyện với ,  ..."
Nói đến thái tử, Minh Huyên  đau lòng, ngày Tết mà  bé chỉ  nghỉ ngơi một ngày,  đó  tiếp tục  sách. Nhóc con đáng thương, gần như cả năm đều   nghỉ ngày nào.  mà  bé  thấy vui vẻ, Minh Huyên bày tỏ nàng thật sự  hiểu nổi tâm lý của học thần.
 mà  bé thích  cận với nàng, Minh Huyên  vì  mà  bé  bệnh.
Truyền thống nhịn đói mấy ngày khi  bệnh ở trong cung thật sự  dễ chịu.
Hiển nhiên Đông Giai thị còn  tu luyện đến nơi đến chốn, sắc mặt nàng   khó coi,  một hồi lâu mới lấy  bình tĩnh, mỉm   với Minh Huyên: "Thái tử là trữ quân của Đại Thanh ,   thường xuyên gặp thái tử, cẩn thận  chuyện là điều nên , dù  thì   biểu ca coi trọng nhất chính là thái tử."
"Đa tạ tỷ tỷ thông cảm.  , hôm nay là ngày đầu tiên của năm mới,  tỷ tỷ  đến đây?" Minh Huyên gật gật đầu,   cảm giác gì đối với biểu ca trong miệng nàng , nàng mỉm  hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-173.html.]
Đông Giai thị nhấp một ngụm   đặt xuống. Đây là Lục An Qua Phiến*  nhất,  điều cách pha   chút qua loa, lãng phí  ngon.
(*Lục An Qua Phiến: là một loài  xanh ở vùng Hoắc Sơn, Lục An, tỉnh An Huy, Trung Quốc. )
 mà bây giờ   là lúc so đo những thứ , Đông Giai thị  Minh Huyên, mở miệng : "Ta đến đây chủ yếu là vì hai chuyện, một là tháng  chính là thời điểm sinh của Nữu Hỗ Lộc   của Cảnh Nhân cung và Mã Giai tỷ tỷ của Chung Túy cung. Chuyện còn  là ngày hai mươi sáu tháng Giêng sẽ  một vài thứ phi tiến cung. Hai việc cùng một lúc, ý của hoàng thượng biểu ca là  hai chúng  chia  xử lý. Muội   quản chuyện nào đây?"
Nàng   quản việc nào hết!
Minh Huyên nhíu mày,  chút phiền não, nàng uyển chuyển từ chối: "Tỷ tỷ,  giỏi giang thường  giao trọng trách. Từ  đến nay,   từng xử lý những chuyện . Hơn nữa, hai chuyện  đều là đại sự,  thể qua loa."
Đông Giai thị che mũi,  trộm : "Biểu ca  nhất định   sẽ mượn cớ để lười biếng,  còn  tin, bây giờ  , đúng là biểu ca  hiểu  ."
Biểu ca? Hoàng thượng?
Khang Hy hiểu nàng? Chuyện đáng sợ như   thể xảy  ?
Minh Huyên xoa xoa thái dương, âm thầm trợn trắng mắt. Thật sự  chịu nổi Đông Giai thị ám ám chỉ chỉ khoe ân ái như .
"Đây là  đầu tiên  tới Vĩnh Thọ cung,    mang   dạo một chút ?" Minh Huyên   nên  gì với Đông Giai thị nên dứt khoát ngậm miệng, Đông Giai thị chờ một lát, thấy nàng im lặng, nàng  chỉ  thể mở miệng .
Tân thứ phi sắp tiến cung,   Đới Giai thị yêu kiều, Quách Lạc La thị quyến rũ, còn  Ô Lạp Na Lạp thị xinh  trong sáng.
Đông Giai thị nghĩ đến chính , nàng  chỉ nhỏ hơn hoàng thượng một tuổi, thánh sủng  ít, nhưng mà  chậm chạp   thai, thật sự  lo lắng.