Nạp Lan Dung Nhược hoang mang tiến lên vác kẹo hồ lô, suýt nữa thì ngã sấp xuống.
"Ây da! Nạp Lan thị vệ, ngươi yếu quá!" Dận  lắc đầu, nhẹ giọng .
Dận   nhiều kẹo hồ lô như ,  đó   ánh mắt hâm mộ của những tiểu hài tử  đường,  bé để Tôn thị vệ ôm , nghiêm túc chọn năm xâu kẹo to nhất tròn nhất  dùng giấy dầu bọc ,  kẹo hồ lô còn  để Nạp Lan Dung Nhược chia cho những hài tử đó.
Vẫn  tiêu năm lượng bạc của ?
Khang Hy  nén bạc mà nhi tử cẩm về,   bé  mượn bạc của thị vệ,  thẳng tay ném cho Tôn thị vệ: "Thưởng cho ngươi."
Như  cũng coi như  tiêu cho nhi tử, đúng ?
Dận   xuống khỏi  Tôn thị vệ,  đó đưa cho Khang Hy hai xâu kẹo hồ lô.
Khang Hy thuận tay đưa cho Bảo Thanh một xâu.
Ánh mắt Dận   trầm xuống, nhưng cũng   gì.
Trở về cung, Dận  lập tức đến Vĩnh Thọ cung, Khang Hy còn  việc cần giải quyết nên   cùng  bé.
Đến Vĩnh Thọ cung, khi Dận  đưa kẹo hồ lô cho Minh Huyên, Minh Huyên  kinh ngạc  vui vẻ,  ngờ nhóc con  thật sự mang kẹo hồ lô về cho nàng, nàng cầm lấy cắn một miếng.
"Ngon quá, thật là ngon! Đây là kẹo hồ lô ngon nhất mà  từng ăn." Minh Huyên  .
Dận  cũng nở nụ , nhưng  ngăn  cho Minh Huyên ăn tiếp, mở miệng : "Mua ở bên ngoài,  sạch sẽ lắm. Cô thấy  nhiều, hài tử đều ăn. Người nếm thử một chút là . Nếu  ăn, thì bảo Ngự thiện phòng ."
Minh Huyên lắc đầu, ăn từng miếng,  mặt tràn đầy hạnh phúc. Thứ nàng đang ăn   kẹo hồ lô, mà là hạnh phúc!
Vân Mộng Hạ Vũ
"Rẻ lắm ạ." Dận  đột nhiên mở miệng , lễ vật mà di mẫu  thật là rẻ, rẻ đến mức khó tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-183.html.]
Minh Huyên vỗ vỗ n.g.ự.c , cảm khái : "Không, nó  đắt, đây là tâm ý của điện hạ dành cho ."
Lễ vật  đưa  yêu thích, Dận  cảm thấy  cao hứng, cả  tràn đầy vui vẻ kể những chuyện hôm nay  trải qua cho Minh Huyên .
Trí nhớ của Dận   , đường họa, châu chấu, vòng, xiếc khỉ...
Tuy rằng từ ngữ  đơn giản, nhưng  khiến Minh Huyên cảm thấy  sống động, nàng lấy bút than  và vẽ theo những gì mà  bé .
"Bảo Thanh  trưởng,  thấy, hoàng a mã ôm cô, cô  , với hoàng a mã. Hoàng a mã cũng ôm  . Cô  vui, nhưng cũng  gây sự." Đang , Dận   đột nhiên  đến chuyện .
Minh Huyên dừng động tác  tay ,  đó ôm lấy  bé.
Dận  dựa lên  Minh Huyên, khẽ thở dài: "Có một hài tử,  lỡ ăn tranh đường,   mang về nhà, chia sẻ với,   và  ."
"Hoàng a mã, đưa kẹo hồ lô cho  trưởng, cô   thấy vui." Làm trò  mặt hoàng a mã, Dận  cảm thấy   chút ,  bé  cố ý thơm hoàng a mã.
"Ta cũng   chia sẻ sự yêu thích của điện hạ với những  khác." Minh Huyên ăn kẹo hồ lô, hợp tình hợp lý : "Nếu  một ngày, thái tử đột nhiên  thiết với các phi tần khác trong cung,  cũng sẽ tức giận."
Dận  kinh ngạc  Minh Huyên, cực kỳ nghiêm túc : "Không  những  khác, chỉ  di mẫu."
Nói xong còn thơm Minh Huyên một cái, an ủi: "Không cần lo lắng, cô sẽ   thiết với, các nương nương khác, chỉ  thiết với ."
Minh Huyên cảm thấy   chút  ,  kiềm chế  nước mắt. Trời ạ! Nhóc con  thật sự  hiểu,  hiểu trái tim nữ nhân.
Nàng cúi đầu  tiểu thái tử,  lo lắng,  năng lực bạn trai như ,   chắc chắn sẽ  thiếu nữ nhân... Vậy nàng  nên nuôi nữa ?
Không  ,   suy xét loại chuyện , nàng chỉ cần nuôi thái tử, những chuyện khác   trong phạm vi xem xét của nàng, đây chính là vấn đề mấu chốt.
Dận   xâu kẹo hồ lô ba văn tiền khiến di mẫu cảm động đến đỏ cả mắt,  bé liền lấy khăn lau nước mắt cho nàng, dỗ dành: "Sau , cô sẽ cho di mẫu, tất cả những gì  . Đừng ! Không đáng."