là Trường Sinh  thích tranh mà thái tử ca ca tặng, còn  màu và bút vẽ, tay của  bé  , vẽ hỏng mất hai bức tranh, tức đến mức phát .
Đến khi Tam công chúa nắm tay  bé  dạy  bé vẽ, hứa hẹn nhất định sẽ lấy cho  bé nhiều tranh hơn, cảm xúc của  bé mới  định .
Sáng sớm,  nhận  những bông hoa tươi , khi Trường Sinh  ăn sáng với tỷ tỷ của  liền hỏi: "Thái tử ca ca, là , như thế nào?"
Tam công chúa  hề do dự,  thẳng: "Người ."
Cô bé  xong,    ,  : "Giống Trường Sinh,  ." Đệ  của cô bé là   nhất,  cho phản bác!
Lúc , Tam công chúa  kiêu căng, sự sủng ái của hoàng thượng khiến cô bé kiêu ngạo đắc ý.  mà kể từ khi ngạch nương  tiểu   bây giờ,   vì  Tam công chúa giống như đột nhiên trưởng thành, cũng  chiếu cố Trường Sinh a ca mà vốn cô bé  thích.
Trường Sinh  tỷ tỷ , ánh mắt sáng lên,  đó  tỷ tỷ, mở miệng : "Tỷ tỷ mới là,   nhất."
Tam công chúa rụt rè gật gật đầu, cô bé  phủ nhận cái , tất cả   trong cung đều  cô bé là công chúa xinh  nhất!
Dận     thích tranh của , hôm qua  bé nhất thời xúc động nên  tặng tất cả tranh di mẫu vẽ cho  , vì , trong thời gian nghỉ trưa,  bé  cho  gọi họa sư của phủ Nội vụ đến đây.
Dận  vẽ  tất cả những bức tranh mà  đây  bé  tô màu xong, dự định sẽ tặng cho Trường Sinh  .
Không cần     thể sống  bao lâu, Dận  hy vọng  bé đến đây một chuyến sẽ   lưu  tiếc nuối.
Làm xong tất cả, Dận   nghĩ đến chuyện  nữa, nhưng mà  khi  sách xong, trở về Vĩnh Thọ cung,   thấy Tam tỷ tỷ.
"Cho  cái , Trường Sinh  cao hứng." Hôm nay Tam công chúa  đến quá sớm, đợi đến khi thái tử tan học mới đến đây, cô bé còn mang theo tiểu ngọc ngưu mà  thích nhất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-191.html.]
Tam công chúa tuổi ngưu,  sinh thần ba tuổi của cô bé, Khang Hy  để phủ Nội vụ   tiểu ngọc ngưu ,  còn đích  cung phụng  phật tổ tám mươi mốt ngày,  đó mới đưa cho cô bé, hy vọng nữ nhi  thể bình an, trường thọ.
Dận  cũng  một cái, của  bé là ngọc hổ đế vương màu lục, đương nhiên  vật  quan trọng đến mức nào, vì , lắc đầu : "Cô cũng , cô  cần. Đây là hoàng a mã chúc phúc tỷ tỷ,  thể lấy tặng  khác."
Thật  Tam công chúa  chút  lỡ, nhưng mà cô bé còn  tranh, ngày hôm qua vẽ hỏng hai bức, Trường Sinh liền . Không lấy  vật quý giá nhất, cô bé sợ thái tử sẽ  cho  tranh.
"Thái tử  ,     gì ?" Tam công chúa ôm tiểu ngọc ngưu, cắn răng hỏi.
Nếu thái tử   , cô bé sẽ nghĩ cách tìm , như , nếu   cô bé  tranh sẽ dễ dàng hơn, đúng ?
Dận  nghi hoặc  Tam tỷ tỷ, hỏi: "Vì   tặng lễ vật cho cô?"
Vân Mộng Hạ Vũ
Tam công chúa cúi đầu, khẽ : "Trường Sinh  thích những bức tranh đó, nhưng mà một ngày  vẽ hết ."
"Trường Sinh là   của cô,   cô sẽ tiếp tục, đưa tranh cho  ." Dận    liền mở miệng .
Chuyện nhỏ ,  cần tỷ tỷ tặng lễ vật.
Tam công chúa lau nước mắt,  đa tạ,  đó nhất định  Dận  chọn một lễ vật.
Dận  nghĩ một chút, mở miệng : "Chờ khi nào Tam tỷ tỷ, học nữ hồng, tặng cho cô chiếc hà bao thứ hai là ."
"Vì   là cái thứ hai?" Tam công chúa đỏ mắt, ngạc nhiên hỏi.
Dận  kỳ quái  liếc cô bé một cái,  như là chuyện đương nhiên: "Chẳng lẽ cái thứ nhất,  tặng cho hoàng a mã ?"
Dưới ánh mắt nghi hoặc của Tam công chúa, Dận  liền tiến hành giáo dục tư tưởng cho cô bé, hoàng a mã sinh  tỷ nuôi tỷ,  cho tỷ vị trí công chúa tối cao, vì  ngay cả một cái hà bao cũng  may cho ?