"Tỷ tỷ đây là mặt nóng dán  m.ô.n.g lạnh ." Đới Giai thị chẳng  ý  gì  bên cạnh châm biếm.
Quách Lạc La thị liếc mắt hừ lạnh một tiếng: "Quan tâm đến  ." Nói xong liền  mất.
Đới Giai thị châm biếm  Quách Lạc La thị, việc thất sủng mấy tháng nay khiến nàng  hiểu một cách sâu sắc rằng, hoàng cung   đơn giản như nàng  vẫn nghĩ, hoàng thượng cũng     thể tùy tiện điều khiển.
Nàng  hận Hách Xá Lý thị, nhưng càng hận đám tiểu nhân thích tâng bốc và xu nịnh trong cung hơn. Mấy tháng nay, ngân lượng mang đến từ nhà sắp dùng hết , nàng  bắt buộc    sự sủng ái  nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi trở  cung, Minh Huyên giải quyết vấn đề cá nhân  ăn nửa bát cháo hải sản,  đó mới bắt đầu trang trí nốt.
Phía tây hậu điện Vĩnh Thọ cung  cho Cổn Cổn, phía đông vẫn luôn để trống. Từ ngày   ý chỉ của thái hoàng thái hậu,   Vĩnh Thọ cung  cho  khác , Minh Huyên liền coi cả cái Vĩnh Thọ cung thành địa bàn của .
Điều bất ngờ dành cho thái tử đương nhiên  thể để  bé , vì  Minh Huyên liền chọn ở đây.
Vì điều bất ngờ hôm nay, nàng  chuẩn   lâu. Không những tự tay vẽ  nhiều đồ trang trí,  tường  treo  nhiều bức họa Dận , nàng còn tự tay  một chiếc tất  dày hình con ốc.
Đi  khỏi Khôn Ninh cung, Dận    đến Vĩnh Thọ cung, nhưng Khang Hy hôm nay  cứ kéo  bé  chịu buông,   nhiều chuyện cũ của  và hoàng hậu.
Khó khăn lắm trong triều mới  vài việc quan trọng cần  xử lý, Dận  chạy nhanh đến Vĩnh Thọ cung.
Dận   đến   Xuân Ny dùng lụa đỏ bịt mắt ôm . Vào cửa xong, tháo bịt mắt  liền thấy Minh Huyên tay cầm một quả đào mừng thọ  to, toét miệng  : "Sinh thần vui vẻ."
Dận   xung quanh, lọt  mắt là đủ loại màu sắc,  tường còn  bức họa của ,  bàn đang đặt bánh sinh nhật, mì trường thọ, ...
"Đây là phòng... của cô?" Cả phía đông hậu điện   trang trí ,  mặt Dận  nở một nụ  tươi,  bé kích động hỏi.
Gì cơ?
Minh Huyên ngây ngốc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-206.html.]
Nàng đưa đào mừng thọ cho Xuân Ny, Minh Huyên định  chuyện đàng hoàng với  bé.
"Cô  vui." Dận  nhào  lòng Minh Huyên kích động nắm lấy vạt áo của nàng : "Đây là lễ vật cô thích nhất nhất nhất nhất nhất nhất nhất nhất nhất nhất mà cô từng nhận ."
Yết hầu Minh Huyên  khô, đầu óc nàng mơ hồ   thái tử   bao nhiêu từ nhất?
Dận  buông tay  ,  xung quanh. Trên tường  treo bức họa  bé, còn  cả đèn nhiều màu và hoa bằng giấy... Chỗ nào cũng treo chữ sinh thần vui vẻ.
Cho nên là di mẫu  tặng phía đông Vĩnh Thọ cung cho  bé ?
Cậu bé... thực sự  thích.
"Con ăn mì   chúng    tiếp." Minh Huyên thấy  bé vui mừng như , lời nghẹn ở yết hầu cuối cùng vẫn   . Nàng khẽ nuốt nước bọt, cuối cùng chuyển chủ đề.
"Hôm nay cô  ăn hai  mỳ trường thọ , bây giờ cô   ăn lắm, cô   xem xung quanh." Dận  xua tay, hai tay chắp  lưng, vẻ mặt vui mừng  bốn xung quanh.
Nhìn trái   xong  bé  nhịn  vui mừng nhảy nhót.
Minh Huyên lảo đảo  xuống  bàn cầm bát lớn đựng mì trường thọ lên buồn bực ăn.
Vì  tặng lễ vật sinh thần  biến thành tặng phòng của  ?
Phía đông điện nàng còn chuẩn   phòng vẽ mà.
Đời  dài đằng đằng, nàng định trong những năm còn  sẽ để đầy bức họa của  trong điện.
Minh Huyên thực sự hoài nghi nhân sinh .
Chẳng nhẽ sinh thần   chỉ ăn bữa cơm, nhận một lễ vật nho nhỏ thôi ? Sao  biến thành cả căn phòng ?
Ai tặng lễ vật sinh thần cho tiểu hài tử, sẽ tặng cả căn nhà xa hoa chứ? Người bình thường đều  mà.