"Trước đây trong cung chỉ  một  Bảo Thành, thằng bé  là thái tử, bây giờ Bảo Thanh sắp  , ngươi    nên  gì  ?" Thái hoàng thái hậu  Minh Huyên và hỏi.
Minh Huyên gật đầu đáp : "Tuy địa vị của thái tử tôn quý, nhưng Bảo Thanh a ca cũng là hoàng tử."
Thật  Dận    chuyện Bảo Thanh ca ca sắp hồi cung từ sớm, hoàng a mã của  bé  hề giấu  bé chuyện đó.
Thậm chí Dận  còn   khi Bảo Thanh ca ca hồi cung, sẽ tạm thời cùng  sách với  bé một tháng cho đến khi tuyển   dạy học cho    năm .
"Tuy Bảo Thanh là  trưởng, nhưng con là thái tử,  thể ỷ thế h.i.ế.p , nhưng cũng đừng để  khác ức h.i.ế.p ." Minh Huyên nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng chỉ nghẹn   một câu như .
Dận  dùng sức gật đầu,  bé  là di mẫu quan tâm  nhất mà.
Việc Khang Hy  đón nhi tử hồi cung   là chuyện ngày một ngày hai, nỗi lo duy nhất của  là hai hài tử  thể chung sống hòa thuận với .
...
Vạn vạn  ngờ tới,  ở chung với Bảo Thanh  hợp  là ái nữ của ?
"Hoàng thượng,  xong , tam công chúa đánh  với Bảo Thanh a ca ."
"Hoàng thượng,  xong , Bảo Thanh a ca giành gậy Kim Cô của tam công chúa, chọc cho tam công chúa  ."
"Hoàng thượng,  xong ..."...
Lúc , thiên ngôn vạn ngữ trong đầu Khang Hy chỉ tụ  thành một câu: Hầu ca,  xong , sư phụ  yêu quái bắt  !
Trước khi Bảo Thanh hồi cung, cả Khang Hy và thái hoàng thái hậu đều lo lắng trong lòng thái tử sẽ  thoải mái, từ đó khiến hai hài tử sinh  ngăn cách.
Tuy  hoàng gia  hy vọng xa vời  tình nghĩa  , nhưng Khang Hy vẫn mong hài tử của  sẽ là một ngoại lệ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-242.html.]
 vạn vạn  ngờ tới,  náo loạn đến mức  thể dàn xếp với Bảo Thanh   thái tử mà là tam công chúa.
Ngay cả Huệ tần cũng kinh hồn bạt vía, chỉ sợ nhi tử chọc  thái tử,   hoàng thượng ghét bỏ.
Kết quả,  hàng ngày tới tận cửa tìm nàng  đòi công đạo  là Vinh tần.
"Tam công chúa còn nhỏ hơn Bảo Thanh a ca hai tuổi mà! Sao ngài    thể xuống tay  chứ?" Trường Sinh   còn nữa, thập a ca  đưa  ngoài cung, bên cạnh Vinh tần chỉ còn  một  tam công chúa, và cô bé chẳng khác nào tròng mắt của nàng .
Huệ tần  hổ liên tục  xin ,  đó cam đoan nhất định sẽ dạy dỗ  Bảo Thanh.
"Bảo Thanh, con là nam hài tử, còn là  trưởng,  con  bắt nạt   chứ?" Tam công chúa ôm bắp đùi Khang Hy  toáng lên, Khang Hy chỉ  thể  trấn an cô bé   Bảo Thanh với vẻ  tán đồng.
Bảo Thanh gãi gãi đầu, lúc còn ở bên ngoài, tất cả   đều   bé tuyệt đối   khiến hoàng a mã tức giận.
Trong mắt Bảo Thanh tràn ngập ghét bỏ  tam      chùi nước mắt nước mũi lên  hoàng a mã, vị    là một đứa  mách lẻo, chẳng đáng yêu chút nào, nhưng  bé vẫn cúi đầu  cái  chằm chằm của Khang Hy.
Khang Hy thấy  bé  cúi đầu thì mới dỗ dành nữ nhi, nhưng  thấy...
Hắn thầm hít sâu một , nhấc bổng nữ nhi lên,  đó cầm một chiếc khăn lau lung tung  mặt cô bé, dịu giọng : "Trẫm  giáo huấn  trưởng giúp con , đừng  nữa."
Tam công chúa vô cùng đau lòng,  với giọng nghẹn ngào: "Gậy Kim Cô của con, gậy Kim Cô của con  còn nữa ."
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tam tỷ tỷ đừng , lát nữa cô sẽ bảo phủ Nội vụ  cho tỷ một cái khác, còn  hơn cả cái  đó." Dận    chiếc ghế cao  chế tạo riêng cho , trong tay bưng một ly sữa bò,  uống  .
Hôm nay Bảo Thanh ca ca thừa nhận thất bại nhanh ghê, hôm qua còn chống chọi một hồi lâu cơ!
"Ta cũng !" Bảo Thanh vội vàng  to.
Dận  ngẩng mặt lên,  khóe môi vẫn còn đọng  một vòng sữa màu trắng, hỏi  với vẻ ngơ ngác: "Không     cái của tam tỷ tỷ  ?"