"Ta  cái  nhất!" Bảo Thanh ngửa đầu lên, đắc ý .
Dận   tam tỷ tỷ còn đang  nấc,    Bảo Thanh ca ca,  bé lắc đầu : "Vậy thì  , cái  nhất  đưa cho tam tỷ tỷ, tỷ  là nữ hài tử. Là đầu quả tim của hoàng a mã, chúng  đều  bảo vệ tỷ ."
Khang Hy   thì vui mừng  về phía nhi tử hiểu chuyện duy nhất của .
Lúc  tam công chúa  , nhưng Bảo Thanh a ca  ,    lăn lộn  mặt đất...
Dận  ngây ,  về phía Khang Hy cũng đang sững sờ cầu cứu.
Khang Hy hít sâu một , tự  với chính ,  đang lăn lộn  mặt đất lúc  là nhi tử còn sống sót và lớn nhất của ,  thể khỏe mạnh.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khang Hy cắn răng, nhịn  nổi trách mắng: "Còn  thể thống gì nữa,  dậy!"
 đối với một Bảo Thanh  tất cả   nuông chiều suốt sáu năm qua mà ,  bé căn bản   sợ là gì. Cậu bé  ngốc,   mắt là a mã của  bé, cho nên  bé nhất định    thứ mà  .
"Nếu như    lên, cô sẽ  kể chuyện xưa cho   nữa, tam tỷ tỷ, chúng   thôi!" Dận   xem xong vở kịch hôm nay,  bé trượt xuống khỏi ghế cao,  đó duỗi tay  với tam công chúa.
Tam công chúa ừ một tiếng,  đó nhảy xuống khỏi  hoàng a mã, vui vẻ rời  với thái tử  .
Trước khi , cô bé còn hừ lạnh với Bảo Thanh một tiếng: "Huynh trưởng thối,  hư nhất!"
Thấy   và   đều  hết, Bảo Thanh nghiện  kể chuyện xưa vội vàng bật dậy và  với theo: "Ta cũng !"
Nói xong cũng  theo  ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-243.html.]
Một màn  mắt khiến Khang Hy sâu sắc thở dài.
Khang Hy vội vàng sai   y phục cho , một  y phục    khuê nữ  bẩn ...
"Dung Nhược , rốt cuộc khanh  dạy quy củ cho Bảo Thanh kiểu gì ?" Nhi tử lớn lên một cách khỏe mạnh khiến lời răn dạy  đến bên miệng của Khang Hy  cách nào thốt . Vì thế   cho gọi Nạp Lan Dung Nhược  cung để khiển trách một trận.
Nạp Lan Dung Nhược thường  gọi  cung diện thánh,  thấy thái tử thông minh hiểu chuyện từ sớm,  đó hồi phủ  đến Bảo Thanh a ca cũng là hài tử nhưng  ngang bướng hơn  nhiều,   vẫn luôn cảm thấy mệt mỏi hết sức.
Rõ ràng Bảo Thanh a ca cũng  thông minh, nhưng thông minh của  bé   đặt  việc học, chuyện  thật khiến  khác bất lực.
Hắn   cố gắng hết sức thuyết phục bảo a mã, tận lực dẫn dắt Bảo Thanh a ca, thậm chí  bên cạnh  bé đều  tỉ mỉ chọn lựa, ngay cả thư đồng cũng , nhưng ai ngờ ...  thế giới  thật sự  một loại hài tử trời sinh  bướng bỉnh.
Thiên tính của Bảo Thanh a ca vốn  , hoàng thượng còn sắp xếp nhiều  bảo vệ  bé như thế, ai dám răn dạy  bé chứ? Ai dám  thuận theo tâm ý của  bé đây?
Lâu ngày còn   sẽ trở thành cái dạng đó ?
Sau khi hung hăng khiển trách Nạp Lan Dung Nhược một trận, Khang Hy thở dài một ,  đối phương và : "Dung Nhược , khanh văn thải bất phàm, việc học của Bảo Thanh trông cậy  khanh ."
Cả  Nạp Lan Dung Nhược cứng đờ quỳ xuống lĩnh chỉ.
Mấy năm trở  đây, hoàng thượng  uy nghi hơn   nhiều,  khi xảy  chuyện của Tào Dần, Nạp Lan Dung Nhược càng thêm kính sợ và cẩn trọng  mặt rồng.
Khang Hy khẽ lắc đầu, đối với việc ,  chỉ buồn bã chứ  tiếc nuối.
So với Nạp Lan Dung Nhược,  càng đau lòng vì những chuyện mà    với Tào Dần hơn, chỉ hy vọng    thể rèn luyện thật  ở Giang Nam.
"Bảo Thanh  trưởng  chút... ngốc." Dận  bỗng thấy khó hiểu, Bảo Thanh ca ca mà ngay cả Tác Ngạch Đồ cũng dặn  bé  chú ý   thể ngu xuẩn như  ư?