Dận  khẽ chớp mắt mấy cái,  đó thở dài : "Tam tỷ tỷ là nữ hai tử nha. Nam hài tử bảo vệ nữ hài tử còn cần  lý do ư?"
Bảo Thanh   lúc  kể chuyện cho tam  ,  cũng  đến  chung, nhưng  bé còn  kịp   miệng thì Khang Hy   ha ha bước .
"Bảo Thành giỏi lắm, Bảo Thanh còn  học nhiều hơn nữa!" Khang Hy duỗi tay sờ đầu hai nhi tử,  .
Dận  vội : "Huynh trưởng  !"
Bảo Thanh  ngờ thái tử   sẽ vì   chuyện,  bé lắc đầu,  với giọng  buồn bã: "Sau  con sẽ  sách thật ."
"Bảo Thanh cũng là hài tử ." Khang Hy thấy thế thì cao hứng .
Bảo Thanh  chút ngượng ngùng cúi đầu xuống.
Khang Hy một tay dắt thái tử, một tay dắt Bảo Thanh,    : "Bảo Thanh , bây giờ con   còn nhỏ nữa , con là trưởng tử của trẫm, trẫm lấy tên cho con là Dận Thì. Sau , giang sơn Đại Thanh còn  trông cậy  các con, con  phụ tá thái tử cho ."
Trong miệng Bảo Thanh thầm  mấy tiếng Dận Thì, trong hoảng hốt dường như   thấy câu  phía  của Khang Hy.
Dận  chỉ liếc mắt  Bảo Thanh một cái chứ   gì nhiều,  bé xin Khang Hy cho  đến Vĩnh Thọ cung nghỉ ngơi  hôm nay.
Dận Thì   cũng xin  gặp ngạch nương,  cho nàng     đại danh.
Khang Hy gật đầu đồng ý, hôm nay  cũng định đến cung điện của Chiêu phi.
"Di mẫu, tại   khác   phân biệt  Lục Nhĩ Mỹ Hầu và Tôn Ngộ Không? Nó cũng  hỏa nhãn kim tinh và gậy Kim Cô ?" Dận   đến Vĩnh Thọ cung  vội vàng hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-247.html.]
Hôm qua  bé  đến chỗ , hôm nay trong lòng cứ ngứa ngáy suốt.
Minh Huyên rửa tay sạch sẽ  mới rót cho  bé một cốc nước ấm, hai   uống  kể tiếp cho  bé  chuyện đằng .
Dận  mở to hai mắt, biểu cảm  mặt  ngừng  đổi theo từng diễn biến của câu chuyện.
"Đã  bản lĩnh như , tại    giả thành đại thánh chứ?" Khi chuyện xưa kết thúc, Dận  dựa   Minh Huyên và cảm thấy thương cảm cho lựa chọn của Lục Nhĩ.
Minh Huyên  tiểu thái tử đang phiền muộn  khi   Lục Nhĩ Mỹ Hầu  Tôn Ngộ Không đánh c.h.ế.t và tuyệt chủng.
Nàng duỗi tay xoa đầu  bé,  : "Chẳng qua chỉ là một câu chuyện, còn     đời  vốn   Lục Nhĩ, một gậy đánh c.h.ế.t đó chẳng qua chỉ là tâm tư càn rỡ của Tôn Ngộ Không,  lập địa thành phật (/) thì cần  vứt bỏ đồ vật. Cũng    mỗi   thế giới  đều  vị trí của riêng , hành động đầu cơ trục lợi chẳng qua chỉ là si tâm vọng tưởng mà thôi."
(/) Lập địa thành phật (立地成佛): Trong ngôn ngữ phật giáo, thiền tông (một phái của phật giáo) tin rằng tất cả   đều  phật tính, và họ  thể trở thành phật bằng cách buông bỏ cái ác và theo đuổi cái thiện.
Dận  ngẫm nghĩ một lúc  : "Cũng giống như  thế giới    nhiều    thế hoàng a mã, và  thế Bảo Thành , đều là si tâm vọng tưởng, Bảo Thành sẽ lợi hại hơn bọn họ."
Minh Huyên gật đầu,  sức khen ngợi tiểu thái tử, tỏ ý  bé là  lợi hại nhất.
Khuôn mặt Bảo Thành chợt đỏ ửng, một lúc  mới : "Hoàng a mã lấy tên Dận Thì cho Bảo Thanh, để     phụ tá cô,     gì cả, xem  là  tình nguyện ."
Minh Huyên sửng sốt, còn nhỏ như   bắt đầu tranh đấu  ?
"Huynh   , cô cũng  hiếm lạ gì! Hơn nữa,   ngốc như , cô  cần một đứa đần đến phụ tá ." Dận  vươn tay  ôm Minh Huyên, nhẹ giọng .
Sau khi  xong, Dận    cho Minh Huyên    châm ngòi để Dận Thì tranh giành với tam công chúa, kết quả bọn họ  ngu ngốc  phát hiện  chuyện đó.