lúc ,  mua y phục trở về, Minh Huyên vội vàng ôm Dận  xoay , định chờ Khang Hy đổi y phục xong mới  , nhưng mà nàng  xoay , ngoài cửa liền truyền đến tiếng ồn ào  phá cửa.
Thị vệ canh gác ngoài cửa   chuyện với đối phương, nhưng mà đối phương  thuận theo cũng  chịu buông tha,   đăng đồ tử  ngoài chịu trách nhiệm.
Đăng đồ tử?
Chịu trách nhiệm?
Minh Huyên giả vờ hồ đồ, ôm thái tử  một bên.
Khang Hy  mới bình tĩnh  thì   chọc giận,    khác kéo xuống nước, còn  chê ? Bây giờ  tìm  bắt  chịu trách nhiệm? Có còn mặt mũi nữa ?
Lần đầu tiên trong đời   khác chê , Khang Hy chỉ cần nghĩ đến cái , khuôn mặt lập tức đen .
"Có chuyện gì ?" Dận  ôm Minh Huyên, tò mò hỏi.
Minh Huyên lắc đầu, lúc  dĩ nhiên là nàng   gì hết nha! Vì , nàng nhỏ giọng : "Ta  ."
Nói xong, Minh Huyên bỗng  thấy một vài âm thanh quen thuộc, nàng kinh hỉ : "Tôn thị vệ  trở ,   những kẻ bắt cóc đó  bắt hài tử nào nữa ?"
Dận  cũng vui mừng  thôi, dùng ánh mắt chờ đợi  hoàng a mã, hy vọng hoàng a mã gọi Tôn thị vệ  hổ một chút.
Lúc , Khang Hy  gì  tâm trạng?
Khang Hy     mở cửa, cục diện rối rắm bên ngoài,  nghĩ đến thôi là thấy đau đầu.
 mà trốn tránh cũng   cách, dù  thì  cũng đang cải trang vi hành,     khác  chuyện mất mặt như .
Sau khi  y phục, Khang Hy liền để Minh Huyên hóa trang giúp ,      khác nhận .
Minh Huyên tiến lên, nhanh chóng hoá trang  cho  một  nữa,  đó vội vàng ôm Dận  lui đến góc tường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-268.html.]
Khang Hy chuẩn  xong mới cho  mở cửa.
"Ngươi chính là tên đăng đồ tử   cố ý đến gần các   của ?" Một  Bát Kỳ to cao vạm vỡ  , theo  còn  hai, ba mươi tên nô tài.
Trong tay nam nhân  xách theo một chiếc lồng chim,  bước   đánh giá đánh giá Khang Hy từ đầu đến chân,  đó bĩu môi, khinh thường .
Các  ? Minh Huyên chớp chớp mắt, thầm nghĩ     Khang Hy chịu trách nhiệm ? Rốt cuộc là chịu trách nhiệm với vị   nào?
Khang Hy lạnh lùng liếc kẻ  một cái, mở miệng: "Trên đời ,   thể khiến gia tiếp cận còn  xuất hiện ."
Không cần  những  khác phản ứng như thế nào, câu  đầu tiên xuất hiện trong đầu Minh Huyên chính là  dối. Lúc  ở  núi, chính là  bất ngờ  tới  chuyện với nàng.
Chẳng lẽ  đó   gọi là tiếp cận? Hay là nàng   là ?
Nam nhân  khựng ,  đó cẩn thận đánh giá  Khang Hy, y phục    một bộ đổi mới, rõ ràng là gia cảnh  tồi.
 cũng  quá , hơn nữa,   uống hết nửa ly   bàn, đây chỉ là  xanh bình thường,   thể uống hết loại   thì gia cảnh cũng  quá .
"Có  , ngươi   tính!" Nam nhân lấy  một mặt trang sức đeo  thắt lưng bằng bạc, lắc lư  mặt Khang Hy : "Chúng   tín vật của ngươi."
"Gì?" Dận  liếc mắt một cái liền nhận  đây là món đồ    bé đưa cho hoàng a mã.
"Ngươi  gì?" Khang Hy đen mặt,  chằm chằm tên đó, cắn răng hỏi.
Nam nhân thuận thế kéo một chiếc ghế  xuống, mở miệng : "Chúng    ý gì khác,  điều ngươi  chạm  các   của , chuyện hôm nay  thể bỏ qua như  , ngươi  cho chúng  một cái công đạo."
"Công đạo thế nào?" Khang Hy đen mặt, cắn răng hỏi.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tất nhiên là ngươi  cưới các   của bọn ." Nam nhân  như chuyện đương nhiên.
Khang Hy  lạnh một tiếng, mở miệng : "Huyên Nhi, nàng  cho chúng , liệu gia  thu hai kẻ  xí  ?"
Minh Huyên đang trốn một bên xem kịch,   chỉ  thể đau khổ bước .