Nàng  đợi .
Nàng  cũng  xem xem Ô Nhã thị sinh  rốt cuộc là long  là phượng?
Nếu như là thật, nàng  tuyệt đối sẽ  bỏ qua cho Ô Nhã thị.
Nàng    xem, nếu     cần hài tử , thì chỉ dựa  Ô Nhã thị  thể tìm  ngạch nương nào  nuôi dưỡng hài tử giúp nàng ?
Sau khi về cung, Ngô Đồng  thấy chủ tử đổ một ít thuốc  nấu xong lên khăn tay,  còn  thì đổ  bồn hoa, trái tim khẽ nảy lên.
Sau đó  Đông Giai thị lắc đầu liền im lặng. Nàng  đón lấy khăn tay im lặng lui , nắm chặt bã thuốc chuẩn  đưa  khỏi cung.
Minh Huyên thực sự  ngờ  Vệ thị giỏi kìm nén như ,  nữ nhân của hoàng thượng  hơn hai tháng mà  từng lộ mặt.
Táo ở Vĩnh Thọ cung  chín , Minh Huyên để Tôn thái y kiểm tra xong  tin  thể dùng . Nàng liền chọn một quả to nhất,  nhất, đóng gói thật xinh  tặng cho Dận .
Dận  từng ăn quả trôm quý,  bé  thích mùi vị đó lắm.  quả táo  khác,   chỉ bởi vì đây là do di mẫu trồng mà nó thực sự  ngon.
Minh Huyên cũng cảm thấy mùi vị  tệ,  dáng vẻ ăn táo ăn đến vui vẻ, ánh mắt  ngừng liếc lên cây liền   hợp khẩu vị của  bé.
"Năm , cùng lắm là năm , con  thể thoải mái ăn táo ." Minh Huyên xoa cổ nhóc con đảm bảo.
Đợi  khi vườn cây ăn quả trong Hoàng trang xây xong, nàng  đưa Cổn Cổn  .
Cổn Cổn càng ngày càng lớn, mặc dù tất cả   trong Vĩnh Thọ cung đều thích nó, nhưng mà... Minh Huyên hiểu rõ nó   còn thuộc về nơi  nữa .
Nó nên  đến một nơi rộng rãi hơn để tự do trưởng thành. Cho dù nó  thích ứng  với cuộc sống ngoài thiên nhiên nhưng cũng  thể nào ở mãi trong phòng .
Lần  Khang Hy  thèm táo của Vĩnh Thọ cung, bởi vì lúc táo chín   ở trong cung.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lần xuất hành  của Khang Hy kéo dài hơn một tháng, tận đến  trung thu một ngày mới về cung,  khi về cung liền cho  tặng lễ vật sinh thần muộn cho Minh Huyên.
Một phần lễ vật  nặng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-290.html.]
Rất  nặng!
Minh Huyên  tảng đá lớn  sáu thái giám vất vả khiêng , mặt ngây ngốc.
Hoàng thượng điên  hả? Tặng đá cho   lễ vật, quá bủn xỉn .
"Hoàng a mã con   là  ý gì?" Minh Huyên  hòn đá lớn cao hơn  cả nửa  khó hiểu hỏi.
Dận   hòn đá lớn nhanh chóng đáp: "Trên đường  hoàng a mã  thấy hòn đá , cảm thấy nó   liền cho  đào mang về."
Giống ? Minh Huyên quan sát    lâu mà vẫn mãi  thể    cái hòn đá hình thù kì quặc   gì mà . Vì  trong mắt Khang Hy   hình thù kỳ quái như  hả?
Viên đá cao như , hoàng đế tặng,   phép từ chối.
 to như  đổ xuống sẽ   khác  thương.
Nghĩ đến đây Minh Huyên dứt khoát cho  đào một cái hố, thả một nửa viên đá   trong, nửa còn  thì lộ  mặt đất.
"Vì    ?" Dận   hiểu nổi. Bày    vì   chôn xuống?
Minh Huyên như lẽ đương nhiên : "Vì an , như  sẽ yên tâm hơn."
Dận  ngẩng đầu  di mẫu thở dài. Hoàng a mã  di mẫu sẽ hiểu, nhưng nàng rõ ràng  hiểu mà.
"Chẳng nhẽ di mẫu  thấy hòn đá   giống hầu ca mà  vẽ cho con trong trạng thái viên đá hả?" Cuối cùng Dận   nhịn  lấy tiểu nhân thư Minh Huyên vẽ .
Minh Huyên  , quả thực giống y hệt.
Đá là nàng vẽ bừa mà thôi,   mà    thế giới    một viên giống hệt chứ.
Sau khi xem bức họa xong, Minh Huyên cũng  còn ghét bỏ viên đá như  nữa, nhưng cũng  quá thích.
Dù  thì đá vẫn chỉ là đá mà thôi.
"Hoàng thượng  lòng , giúp  cảm ơn hoàng a mã của con." Minh Huyên thở dài dặn dò Dận .