"Đến đây ." Minh Huyên trực tiếp duỗi tay , thở dài : "Đầu đau đến mức như  nổ tung, hai mắt cũng khó chịu,   chỗ nào cũng  thoải mái, rõ ràng   lâu mà?"
Nghe , Dận  vội vàng quan tâm  nàng, sự quan tâm trong ánh mắt    biến thành thực chất.
Kết quả chẩn bệnh giống hệt như những gì Tôn thái y quan sát  đó, tinh thần hoảng hốt quá độ.
Trong đầu giống như  một sợi gân căng cứng thật chặt, bi thương quá độ dẫn đến hai mắt sưng vù... Đề nghị nên uống một chút nước,  đó uống thêm thuốc an thần và nghỉ ngơi thật .
Minh Huyên gật gật đầu, uống thuốc,  đó ôm lấy Dận , bảo  bé ngủ cùng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Bọn họ đang ở trong những năm tháng yên ôn, kiếp   bé cũng là một đứa trẻ ngoan ngũ giảng tứ mỹ*.
(*Ngũ giảng – năm chú ý là chú ý văn minh, chú ý lịch sự, chú ý sạch sẽ, chú ý trật tự, chú ý đạo đức; Tứ mỹ – bốn  là tâm hồn , ngôn ngữ , hành vi , môi trường . )
Nhiều năm trôi qua, mặc dù cũng  đối mặt với đủ loại tranh đấu nơi hậu trạch, nhưng đây là  đầu tiên Minh Huyên chén ép  khác đến tận cùng, thậm chí nàng còn  rõ bản   ầm ĩ lớn như , chắc chắn sẽ   nhiều  mất mạng vì chuyện .
Mọi chuyện   điều tra xong, trong lòng Minh Huyên cảm thấy bất an  lâu, nàng   hèn nhát, nhưng nàng  hối hận.
Lúc đầu Dận  định chờ di mẫu ngủ say  mới  dậy  hỏi nguyên nhân sự việc.
 Minh Huyên ngủ cũng  yên giấc, chỉ cần nhúc nhích một chút thì sẽ tỉnh , sợ soạng Dận  mới  thể tiếp tục ngủ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-316.html.]
"Di mẫu đừng sợ, Bảo Thành  , Bảo Thành    cả, vẫn luôn ở bên cạnh di mẫu mà!" Dận   thấy Minh Huyên giống như chim sợ cành cong  bên cạnh, buông bỏ sự nghi hoặc trong lòng sang một bên, ngoan ngoãn  xuống bên cạnh nàng, canh chừng những lúc nàng ngủ  yên , liên tục an ủi.
Chiêu Phi, Ý phi đều   cả, nhưng Hiền phi- Người tỏ  hung dữ nhất  sợ hãi thành  như thế ,  khi  những lời  của Tôn thái y, Khang Hy im lặng.
Trong đầu  khỏi nhớ đến tiểu cô nương yêu kiều , chuyện nàng  cho thị nữ  tổn thương đến con thỏ   mới sinh vẫn còn rõ ràng ngay  mắt,  thở dài một tiếng, trong lòng vô cùng xúc động.
"Từ  đến nay Hiền phi nương nương vẫn luôn  thích tranh đấu, bây giờ cũng là vì thái tử,  lẽ  ngạch nương  sẽ trở nên mạnh mẽ chăng?" Lưu Cửu Công tận mắt chứng kiến những  đổi   của Minh Huyên, nhẹ giọng cảm khái .
Khang Hy liếc mắt  ông  một cái, cũng  phản bác vấn đề trong câu  của Lương Cửu Công, chẳng  hôm nay Hiền phi  giống một ngạch nương bảo vệ con  ? Lòng trung thành của Lương Cửu Công,  vẫn  thể tin .
"Chuyện  điều tra xong , ngươi cũng  xuống nghỉ ngơi một chút ." Khang Hy hiếm khi nhẹ nhàng  với Lương Cửu Công.
Nghe thấy hoàng thượng quan tâm đến một   con  cái như , Lương Cửu Công cảm kích  thôi, trực tiếp quỳ  mặt đất dập đầu một cái thật mạnh: "Kiếp , kiếp  của nô tài vĩnh viễn bằng lòng hậu hạ hoàng thượng."
"Được ,  ." Khang Hy xua xua tay, mở miệng : "Kiếp   chịu khổ lớn như , kiếp  vẫn lên  một  đầy đủ thì hơn."
Lương Cửu Công rơi lệ, cảm kích  Khang Hy, quả nhiên  theo Hiền phi nương nương,  sợ  nhầm đường!
Khang Hy  đến cảnh tượng   giật  một phen, trực tiếp bảo ông  cút.
Sau khi Lương Cửu Công lui xuống, Tôn thái y  xung quanh,  đó nhỏ giọng  với Khang Hy những gì Minh Huyên .
"Nô tài hồ đồ, lúc   từng  thấy những triệu chứng , nhưng   nghĩ đến chuyện đó.