Nghĩ đến đây Dận Chân liền  đầu  thái tử ca ca yêu quý. Cậu thấy ca ca giơ ngón tay cái với , mặt liền nở nụ  đắc ý. Cậu    lời trong lòng.
Sau khi Khang Hy  hiệu thì Nạp Lan Dung Nhược liền xin  Dận Thì,  đó   cáo lui về nhà dưỡng bệnh.
Dận Thì ở bên cạnh luôn trộm  tiểu Tứ. Cậu bé cảm thấy  thần kì,  tiểu Tứ  bảo vệ  chứ?
Chẳng nhẽ...   thích thực  là ?
Cũng    thể .
Nghĩ đến tiểu Bát chỉ  oa oa  lớn.
Dận Thì cảm thấy  một    bảo vệ  cảm giác cũng  tệ.
Cậu bé liền đề nghị nhường tiểu Bát cho thái tử, để  nuôi dưỡng tiểu Tứ.
Dận  còn  kịp tức giận, Dận Chân  tức giận . Cậu chỉ  mũi Dận Thì giận dữ bắt đầu quở mắng.
Sao   thể thích Đại ca chứ? Người  thích là Nhị ca. Đại ca thật    hổ,   thể xuyên tạc ý của  như ? Đáng đời    lừa lâu như . Ngu ngốc!
Nói  vội  nhanh.
Vì  mà ngoài thái tử   ai  hiểu.
Tính tình của Dận Chân  vội vàng, nhưng tuổi còn nhỏ,  nhanh sẽ phát âm  chuẩn, khiến  khác khó  thể hiểu  bộ câu .
Cuối cùng thái tử chỉ đành ôm lấy Dận Chân kéo  .
"Tiểu Tứ , ca ca   vì  cho , nhưng    rằng, trong cung  hoàng a mã là lớn nhất. Hơn nữa ngoài hoàng a mã , địa vị của Đại ca  hề thấp hơn  bao nhiêu. Hoàng a mã sẽ   thấy   bất hoà." Dận  cảm động vì sự bảo vệ của  , nhưng  bé vẫn nghiêm khắc dạy dỗ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-356.html.]
Tiểu Tứ là một  nóng vội, nhiều lúc Dận    thấy   đè nén bản , nhưng  bé cũng    vì  mà   khác căm hận. Trong cung   mấy hoàng tử  bụng,  bé cũng   kẻ ngốc.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dận Chân nghiêng đầu khó hiểu,  đây thái tử ca ca    nghênh ngang trong cung cũng  ai dám bắt nạt,   ? Sao   kiêng kị nhiều như ?
Không hiểu thì hỏi, đây là thói quen của Dận Chân.
Vì  Dận  liền giảng giải chi tiết tình hình trong cung bây giờ, và cả tình hình của triều Đại Thanh.
"Đệ là do  nuôi, nếu  ở bên ngoài mắng   tuân theo quy củ, bọn họ sẽ cho rằng đó là  của ." Giảng một lúc lâu Dận  mới nhớ  tuổi của tiểu Tứ,  bé liền đổi một cách  khác để   thể hiểu .
Hiếm khi đầu óc Dận Chân  bắt kịp,  trầm mặc nửa ngày mới hiểu  một đạo lý, chính là khi ở ngoài  đại diện cho thể diện của thái tử ca ca.
Cậu  rằng  nhiều  ở bên ngoài đều đang tìm  của  để bắt nạt thái tử ca ca. Người  như Nạp Lan Dung Nhược  nhiều, vì    thể trở thành lý do để bọn họ bắt nạt thái tử ca ca.
Không  mắng thì  gì là khó chứ?
Dận Chân vỗ n.g.ự.c đảm bảo sẽ khiến    thái tử ca ca giỏi như nào, cũng cho   thấy tiểu Tứ giỏi như nào.
Mặc dù trong lòng Dận  còn nghi ngờ nhưng  bé vẫn lựa chọn tin tưởng  .
Di mẫu  hài tử  sai  thể tha thứ, chỉ cần   thể lấy đó  bài học. Bây giờ phạm   hơn là   phạm .
Không cần  bây giờ tiểu Tứ phạm  gì,  vẫn  thể bảo vệ  .
"Ánh mắt của tiểu hài tử vẫn luôn  sáng." Dận Chân khiến Nạp Lan Dung Nhược  ép rời cung chính là việc Minh Huyên  thể ngờ .
Dận  gật đầu : "Tiểu Tứ mặc dù nhỏ tuổi nhưng    thông minh,  hề ngốc chút nào, Nạp Lan Dung Nhược  nên xem thường  ."
Thực  trong lòng Dận    tự hào, tiểu Tứ của  bé  thông minh  chu đáo.
Thực  trong lòng  bé cũng nghi hoặc vì  hai năm nay Đại ca cái gì cũng  tranh giành với ?