Đối với Long Khoa Đa , từ  đến giờ Na Bố Kỳ  từng khách khí,  trúng cái gì thì trực tiếp mua cái đó.
"Nàng cũng  chọn thêm mấy kiện ." Khang Hy thấy thế thì  với Minh Huyên.
Minh Huyên vốn   trúng thứ gì, nhưng thấy hôm nay   thanh toán nên cũng  tâm tư  mua mua mua.
Dận   theo bên cạnh giúp Minh Huyên chọn đồ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chỉ một lúc , bên cạnh Minh Huyên   mười mấy kiện trang sức giá trị xa xỉ.
Long Khoa Đa bĩu môi  Minh Huyên đang     với Na Bố Kỳ, chỉ cảm thấy uổng cho tướng mạo của nàng ,  gì  mà tham lam, vẫn là Tứ Nhi của  .
Vào lúc tính tiền, Long Khoa Đa lén mua thêm một cái vòng tay bằng vàng khá là tinh tế.
Không    mua thứ quý giá hơn, chỉ là nhóm nữ nhân đó quá  cách tiêu tiền, bạc   Long Khoa Đa  đủ trả.
Khang Hy móc bạc  trả cũng  sảng khoái, thậm chí còn thanh toán luôn chiếc vòng vàng mà Minh Huyên  do dự  quyết lúc nãy.
"Phẩm vị  của nàng vẫn  chút tục!" Lúc Minh Huyên cảm ơn , Khang Hy trực tiếp .
Tâm trạng vốn đang   của Minh Huyên lập tức bay sạch! Yêu vàng mà gọi là tục ?
"Ta  tìm ở  nhiều tiệm trang sức, nhưng vẫn  tìm  xâu chuỗi mười tám hạt  tỉ lệ  như cái  cổ tay tỷ." Na Bố Kỳ từ một bên khác  qua, kéo lấy tay Minh Huyên,  .
Lời   dứt, tất cả phiền não đều biến mất,  mặt Minh Huyên lập tức rạng rỡ như hoa, nàng  Dận   : "Cái  là độc nhất vô nhị đấy."
Khang Hy hừ lạnh một tiếng  bỏ . Hắn tặng nàng nhiều thứ như , cũng  thấy nàng nâng niu đến thế!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-370.html.]
"Biểu ca, ngài  với ác...  với Na Bố Kỳ,  thể trả  Tứ Nhi cho  ,  chỉ cần nàng  thôi." Long Khoa Đa sáp đến bên cạnh Khang Hy cầu xin.
Khang Hy nghiêng đầu    với vẻ  thể tưởng tượng nổi, : "Nếu trong lòng  chỉ  cái  gọi là Thi Nhi (/) gì đó,  bụng của mấy nữ nhân đằng  phồng lên bằng cách nào ? Đừng  trợn mắt  láo nữa, vì  mà Na Bố Kỳ   đổi  bao nhiêu!"
(/) Thi Nhi (诗儿) đồng âm với Tứ Nhi (四儿).
Miệng của Long Khoa Đa cứ há   ngậm , trong lòng  hổ khiến    cách nào  rằng  vẫn luôn  ép  loại chuyện đó với  mà bản   thích.
Khang Hy tiếp tục : "Trẫm thấy quy củ của  càng học càng thụt lùi , chuyện lộn xộn gì cũng  với trẫm, cũng  sợ  bẩn tai trẫm."
"Biểu ca,  ..." Long Khoa Đa  giải thích rằng  và Tứ Nhi là nhất kiến chung tình, nhưng Khang Hy     nữa.
Nghe  Long Khoa Đa hết bạc , Minh Huyên cảm thấy   thật đáng  hổ, đưa nữ nhân  cửa   thể  đem đủ bạc?
"Để    bạc     phụ họa theo  lâu đấy." Na Bố Kỳ ở phía  nhỏ giọng than thở với Minh Huyên.
Vị công công  của nàng  quả thật khó chơi, từ khi ông  trở về, tiền tài mà Long Khoa Đa  thể động  ít đến đáng thương, khiến mỗi  nàng  tiêu tiền đều   tận hứng.
Minh Huyên cúi đầu  khẽ,   gì.
Ai ngờ Long Khoa Đa ở phía  đột nhiên  đầu   Minh Huyên một cái  : "Biểu ca, Kỳ Trân quán ở ngoại ô kinh thành  một con gấu trúc, nó chẳng   gì, suốt ngày chỉ  ăn ăn ăn,    nhiều  yêu thích nó, thật là kỳ quái."
Long Khoa Đa nhớ là Minh Huyên cũng  một con gấu trúc, nghĩ đến hà bao rỗng tuếch của ,  tìm một nơi vui chơi ít tốn bạc. Hắn  quen  với chủ nhân của Kỳ Trân quán, đến đó thì  cần tốn tiền.
Minh Huyên lập tức  tinh thần.
Ngay cả thái tử cũng cảm thấy hứng thú, nếu như  thể,  bé cũng  nuôi một con cho tiểu tứ, ai bảo thằng bé thích như  ?
Khang Hy thấy hai  đều   với ánh mắt mong chờ thì gật đầu đồng ý, bảo Long Khoa Đa dẫn đường.