Nhìn bộ dạng thê thảm của nhóc con,   dáng vẻ run rẩy lẩy bẩy của những động vật nhỏ khác, nắm tay của Minh Huyên chậm rãi cuộn chặt .
Nàng quyết định  khi giải quyết xong chuyện  sẽ tẩn cho Triệu Giai thị một trận, là cái loại từng quyền nện xuống da thịt !
Không đích  tẩn một trận thì  nuốt trôi cục tức , uổng công nàng thương nhớ nhiều năm như !
 bây giờ,  nhóc con đáng yêu   đầy bụi bẩn, lông   đều dính bết , còn  vết roi thấm máu. Minh Huyên lập tức túm lấy chiếc roi trong tay thị vệ,  đó quất xuống.
Tuy rằng Khang Hy  chút kinh ngạc, nhưng cũng  cảm thấy ngoài ý . Hắn  khi vị Hiền phi  của   kích động thì tính tình  hề  gì cho cam.
Long Khoa Đa ở phía   sắp  xong,  thấy âm thanh roi quất cùng với tiếng khen  của con cọp cái bên cạnh,   đều run rẩy. Bởi vì hổ cái nhà   thích nhất chính là  chuyện    chuyện đều đánh phu quân, vì thế giờ phút  chỉ hận  thể quỳ xuống xin tha.
Dận  ở phía  Minh Huyên vội khuyên nhủ: "Cẩn thận  đau tay!"
Bởi vì  nhóm hộ vệ bảo kê,  khi Minh Huyên quất mười mấy roi, vốn định đến an ủi tiểu khả ái, nhưng nhóc con  sợ .
Có lẽ   đánh sợ nên nó thậm chí còn   phản kháng và tránh né.
Minh Huyên âm thầm hít sâu một , bảo  bôi thuốc và băng bó miệng vết thương cho gấu trúc cùng với những động vật nhỏ khác.
"Không ! Con thú  dã tính khó thuần, nàng  hai mắt của nó mà xem, thỉnh thoảng lộ  hung dữ,  thể nuôi ở trong cung." Khang Hy thấy Minh Huyên   với vẻ mong chờ thì trực tiếp cự tuyệt.
Hốc mắt của Minh Huyên dần phiếm đỏ, Khang Hy chỉ đành thở dài : "Trước tiên nuôi ở ngoài cung, chờ loại bỏ hết dã tính   đưa  cung."
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-372.html.]
Loại bỏ dã tính? Minh Huyên  dáng vẻ run rẩy của nhóc con lúc  thấy , chỉ cảm thấy đau lòng chứ chẳng thấy dã tính . Hơn nữa, nàng luôn  ý định đưa Cổn Cổn xuất cung, nhưng vì  bỏ  nên cứ kéo dài một năm   một năm.
"Để  nuôi nó ở thôn trang nhé! Thiếp sẽ đưa Cổn Cổn đến  bạn với nó. Bọn chúng nên sống chung với đồng loại." Minh Huyên khẽ cắn răng, mở miệng .
Khang Hy  nàng với vẻ kỳ quái,  hỏi: "Nàng nỡ ư?"
"Không nỡ. Làm gì    mẫu  nào nỡ rời xa hài tử của  chứ?  nó  trưởng thành ,  nên hạn chế nó ở một nơi chỉ  thấy tường vây, nó nên  sống ở một nơi rộng rãi hơn." Minh Huyên cúi thấp đầu và  với giọng buồn bã.
Dận    thì vươn tay  nắm lấy bàn tay di mẫu.
Nhìn tiền đồ của nàng kìa! Khang Hy  chọc cho vui vẻ,  ngờ mấy năm nay nàng  coi gấu trúc như khuê nữ ruột thịt của  mà nuôi dưỡng.
Chuyện mà Minh Huyên  quyết định thì Khang Hy cũng  phản đối. Lúc cửu môn đề đốc đến, đoàn  của Khang Hy  rời , chỉ để  vợ chồng Long Khoa Đa giải quyết  hậu quả.
Chuyện gã quản sự đùa giỡn Minh Huyên  đó   Khang Hy ghim ,  tính nhẹ nhàng bỏ qua, nhưng cũng   thanh danh của Minh Huyên  hao tổn, cho nên dự định sẽ tính sổ từ một mặt khác.
Vì  đưa Cổn Cổn xuất cung, Minh Huyên  chuẩn  sớm  mấy năm. Vì thế  chỉ xây xong vườn táo, mà còn  rừng trúc, vì đảm bảo cho Cổn Cổn  một cuộc sống cơm áo  lo.
Minh Huyên vì chuyện sắp xếp cho Cổn Cổn xuất cung nên  còn tâm tư  tìm Triệu Giai thị đánh  nữa.
Ngày xuất cung hôm đó, Minh Huyên còn  , tiểu tứ   . Bằng hữu  của  bé   , nhưng  bé  là  cuối cùng  .
"Tiểu tứ đừng , ca ca dẫn  xuất cung  xem chỗ ở mới của Cổn Cổn. Ở đó còn  lễ vật mà  và di mẫu  tặng cho  nữa." Dận  vội vàng an ủi  .