Dận  kéo tay  , hàm hồ : "Đây là con gấu trúc... lúc  hoàng a mã và... ừm, lúc  ngoài, tặng nó cho  thì thế nào?"
Dận Chân  đầu   con gấu trúc gầy trơ xương,    Cổn Cổn béo  đằng  nó,  bé chớp mắt mấy cái  : "Cảm ơn thái tử ca ca,  sẽ nuôi nó thật , cường tráng, và béo giống như, Cổn Cổn."
"Cổn Cổn  béo, như nó gọi là đầy đặn!" Minh Huyên lập tức phản bác,  hình của Cổn Cổn nhà nàng ở trong giới quốc bảo tuyệt đối  thể xưng là tiêu chuẩn, béo chỗ nào chứ? Chẳng qua lớp lông  xù mà thôi.
"Không cần  nuôi, để chúng nó ở  nơi  ! Vào cung thì   nơi nào rộng cho bọn chúng sinh hoạt." Dận  khẽ khụ một tiếng,  là giải thích,  đó  tiếp: "Chờ    đại hôn  xuất cung xây dựng phủ,  lẽ sẽ  nơi để cho nó ở. Nếu đến lúc đó di mẫu đồng ý."
Dận Chân  con gấu trúc thuộc về ,    Cổn Cổn "đầy đặn", đau lòng : "Thái tử ca ca  đánh c.h.ế.t lũ   đó ?"
Vừa mở miệng  tàn nhẫn như ? Minh Huyên  sang  Dận Chân đang  như vẻ đương nhiên,  đó nghiêng đầu  tiếp tục  hai con gấu ở đằng xa.
Gấu trúc nhỏ  Cổn Cổn đẩy  ngoài, thấy đằng xa còn  nhiều  như , nó   chạy trở về.
Kết quả Cổn Cổn  ngăn  cửa  cho nó .
Giằng co trong chốc lát, rốt cuộc Cổn Cổn vẫn đạt  mục đích của chính .
"Thái tử ca ca, nó tên là Viên Viên." Dận Chân  khuôn mặt vui vẻ của Cổn Cổn,    gấu trúc nhỏ của , mở miệng .
Cái tên  đại biểu cho sự mong chờ trong lòng  bé. ...
Viên Viên?
Khang Hy há hốc miệng, trong lòng thầm  cái tên  thật chẳng   .
"Tên !" Hai mắt Minh Huyên lóe sáng,  tiếc lời khen ngợi: "Viên Viên Cổn Cổn,     là  một nhà."
Dận Chân dùng sức gật đầu, mở miệng : " ! Sau  Viên Viên nhất định sẽ đầy đặn giống như, Cổn Cổn ."
"Nhất định!" Minh Huyên cũng dùng sức gật đầu.
Vì  Cổn Cổn ép buộc, hơn nữa  vụn gỗ đầy đất, rốt cuộc Viên Viên cũng chịu  ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-375.html.]
Sau đó  một bên khúc gỗ,  lưng về phía Cổn Cổn.
Cổn Côn  gẩy hai trái táo cho Viên Viên, nhưng Viên Viên  để ý đến nó.
Cổn Cổn sáp  gần chọc nó hai cái, kết quả nó vẫn  để ý đến Cổn Cổn. Cổn Cổn liền  xuống bên cạnh nó,  ngừng dùng m.ô.n.g ủi nó.
Viên Viên  Cổn Cổn ủi thì  ngừng dịch m.ô.n.g sang một bên, dịch mãi dịch mãi,  đó rớt xuống khỏi cây khô.
Nó lập tức  đầu về phía Cổn Cổn giận dữ gầm lên một tiếng.
Minh Huyên lập tức  dọa sợ, nàng sợ nó  tổn thương Cổn Cổn.
 Cổn Cổn  chỉ  sợ mà còn nhặt một trái táo từ  đất lên,  ăn  kêu ô ô ô, giống như đang  với đối phương rằng táo   ngon.
Cổn Cổn ăn trái  qua trái khác,  khi ăn đến trái táo thứ ba, cuối cùng Viên Viên cũng tò mò nhặt một trái táo lên.
Nó cẩn thận cắn một miếng táo mà  giờ  từng  ăn...
"Nhiêu đó táo  đủ ?" Dận  trợn to hai mắt  Viên Viên cắn một ngụm gần hết trái táo, nhịn   cảm khái.
Minh Huyên  quanh vườn táo, cũng cảm thấy khu vườn   nhỏ, bèn mở miệng : "Xem   đến thời điểm mua thêm đất đai ở xung quanh ."
Hiền quý phi keo kiệt  tiêu bạc?
Khang Hy  nàng với vẻ kinh ngạc,  thấy nàng hứng thú bừng bừng thương lượng với Dận  về việc quy hoạch thôn trang.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thật sự chi tiền a?
Khang Hy  hai con gấu trúc ngu xuẩn trong vườn, bỗng cảm thấy thật khó hiểu, tại  nàng keo kiệt với  nhưng  hào phóng với chúng nó như ?"
Minh Huyên gọi quản sự thôn trang đến  đích  phân phó ông  thu mua đất đai xung quanh.
Sau đó  thấy Viên Viên  dậy còn cao hơn Cổn Cổn một cái đầu,  khi nó hái táo xuống thì chia cho Cổn Cổn một nửa...