Cho dù nàng   đích  truyền thụ kinh nghiệm  thế nào để   thoải mái, nhưng   thực sự  ,  là  dám.
"Bọn họ chỉ mới mười mấy hai mươi tuổi, từ nay về   trải qua đêm dài như thế nào đây?" Na Bố Kỳ lắc đầu cảm khái .
Ánh mắt của Minh Huyên cũng   nên   ,  Na Bố Kỳ lẩm bẩm mắng Long Khoa Đa,  thấy tình trạng thù ghét lẫn  bây giờ giữa Long Khoa Đa và Lý Tứ Nhi,  hiểu tại  nàng  cảm thấy vui vẻ! Xứng đáng!
Nói Long Khoa Đa xong, Na Bố Kỳ  mắng mỏ cả nhà Đông Quốc Cương ở bên cạnh, và cả tên ngu ngốc Ngạc Luân Đại !
Dù    còn  sống ở Đông gia nên nàng   nhờ a ba đưa Ngạc Luân Đại   ngoài, đánh   một trận đến xem  thể đánh tỉnh   ?
Đại bá chiều theo  ,   tự coi  là trời là đất, nhưng nếu    thiết,   tất cả  thứ đều sẽ thuộc về Pháp Hải. Gây chuyện sẽ chỉ khiến tất cả những thứ  sở hữu chuyển  tay Pháp Hải mà thôi, dựa  cái gì chứ? Nếu thế  ngạch nương của   mới c.h.ế.t một cách vô ích!
Kết quả vẫn còn , cuối cùng  cũng thông minh hơn, dựa  chuyện cho phép Ý nương gia nhập  phần mộ tổ tiên để tách đối phương  ở riêng.
"Vẫn là ở chỗ tỷ tỷ yên tĩnh, một đống chuyện phiền lòng khiến đầu óc   phình to." Nói xong tất cả những chuyện tầm phào, Na Bố Kỳ thở dài một ,  Minh Huyên .
Cả nhà Đông gia , thượng bất chính hạ tắc loạn, nếu  sinh nữ nhi, nàng  cũng sẽ  cần nhọc lòng, dù   chuyện cũng  kết thúc , cho dù như thế nào  nữa  cũng sẽ  một cuộc sống .
 bây giờ  , nếu Đông gia  chuyện, nữ nhi nhà     bây giờ?
Minh Huyên gật gật đầu, mặc dù bên ngoài  tự do, nhưng cuộc sống bây giờ của nàng thực sự  , chỉ cần quan tâm đến tiểu thái tử,  cần  suốt ngày đối mặt với nhiều cực phẩm như .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-395.html.]
Mặc dù ngoài miệng Na Bố Kỳ oán trách như , nhưng Minh Huyên thấy tinh thần của nàng  vẻ khá , cũng  thích thú với mấy chuyện .
Chuyện của Đông gia tạm thời hạ màn,  còn ầm ĩ thêm nữa, tâm trạng của Đông quý phi  hơn  nhiều, thậm chí trong bữa tiệc giao thừa còn dẫn theo Lục a ca  ngoài chơi.
Lục a ca sắp hai tuổi  nhưng  bao giờ rời khỏi Thừa Càn cung,  đầu tiên  ngoài,  bé vẫn nắm chặt lấy tay Đông quý phi  chịu rời , hai mẫu tử vô cùng  mật.
Minh Huyên  dáng vẻ nhỏ nhắn yêu kiều của Lục a ca,  đó cũng   thêm nữa.
Vân Mộng Hạ Vũ
 Dận Chân   thêm mấy ,  bé  đây là   ruột thịt của , nhưng đối phương     bé, thậm chí khi Dận Chân chủ động đến  chuyện với  , nhóc con còn bày  vẻ mặt mất kiên nhẫn.
Dận Chân cũng  Dận  yêu thương nuông chiều trưởng thành, thấy Lục a ca  dám trợn mắt trắng với  như , nắm đ.ấ.m của  bé cũng trở nên cứng rắn.
  dáng vẻ gầy yếu nhỏ nhắn của nhóc con, Dận Chân trực tiếp  đầu rời , tiểu gia gia đây  thèm hầu hạ! Có ai   là bảo bối !
"Không duyên phận,  duyên phận,  duyên phận,  duyên phận..." Dận Chân lẩm bẩm lầm bầm  xong,  đó thở dài.
Cuối cùng  bé cũng  hiểu tại  Tạo Hoá  thích chơi cùng với Khả Nhạc mà  thích với chơi Bách Phúc , cũng là giới tính nam, nhưng chẳng  là vì Bách Phúc   duyên phận ?
"Bách Phúc và Tạo Hoá là  chiều cao khác , sức ăn khác ,  cứ khăng khăng bắt hai đứa chúng    bằng hữu, đúng là vô lý." Dận   khách khí bóc mẽ.
Dận Chân liếc mắt  thái tử ca ca một cái,  đó xoay đầu .