Khang Hy còn  kịp lên tiếng thì Dận  đột nhiên mở miệng : "Dận Chân,  cần  suy nghĩ thật kỹ, bây giờ  đồng ý với việc hôn nhân ,  còn  mất mấy năm nữa mới trưởng thành, hiện tại Viên Viên sẽ  nhập chuế đấy."
Sắc mặt của Dận Chân  mê mang,  đầu   thôn trang của Minh Huyên, trải qua quá trình xây dựng thêm, bây giờ thôn trang  lớn hơn    nhiều.
Bên trong cũng thuê mướn  nhiều , so với Hiền quý phi,  bé đương nhiên sẽ nghèo hơn, nếu  nuôi ở đây, chẳng lẽ  Viên Viên chịu khổ cùng  ? Cổn Cổn liệu  bằng lòng ? Liệu  trực tiếp hưu phu ?
Thôn trang mà thái tử ca ca cho  chẳng những   lợi nhuận mà còn  tốn tiền, mặc dù thái tử ca ca bỏ tiền , nhưng  bé vẫn  trả  cho  , một  nghèo như  bé  xứng   một thôn trang lớn như .
"Cho dù khó khăn như thế nào  nữa cũng  thể để Viên Viên chịu ấm ức , nhập chuế thì nhập chuế! Gấu lúc nào cũng  cúi đầu  hiện thực." Dận Chân bi thương .
Với năng lực hiện tại của  bé, căn bản  thể nuôi sống  Viên Viên,  kể   còn  dìu già dắt trẻ, cho nên nó vẫn nên nhập chuế thì hơn.
Chỉ cần  thể sống , nhập chuế thì nhập chuế! Nhập Chuế còn  tức phụ, nếu  nhập chuế thì ngay cả tức phụ cũng  thể giữ nổi!
Tiểu Tứ, hoá    như thế? Dận  hoảng hốt  thôi.
Ngay cả Minh Huyên cũng  ngờ Dận Chân   một tư tưởng cởi mở như , cho nên hào phóng : "Nếu nhập chuế,  thì tiền sính lễ sẽ miễn."
"Hiền quý phi, ngài  666,888 là bạc ?" Dận Chân tò mò hỏi.
Minh Huyên gật đầu,  một cách đương nhiên: "Đương nhiên là bạc , nếu là vàng, con cũng   mà!"
Đâm  tim!
Dận Chân  Khang Hy,  thẳng: "Cho dù là 666 bạc, con cũng  !"
Khang Hy thấy  bé  chằm chằm  , nhíu mày : "Bạc của con ? Chẳng  con cũng  thôn trang của  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-405.html.]
"Hoàng a mã, ngài  xem?" Dận Chân trực tiếp hỏi.
Khang Hy khựng ,  đó cúi đầu suy nghĩ một chút nhưng vẫn  hiểu rõ.
"Hoàng a mã, bỗng lộc hàng năm của thái tử ca ca của con chắc là hai vạn lượng, nhưng... Huynh  tiêu hết . Thôn trang tốn nhiều tiền quá, con nhờ thái tử ca ca quản lý giúp con mấy năm, bây giờ  thể nuôi nổi nữa ." Dận Chân  trực tiếp trả lời mà liếc mắt  thái tử ca ca, mở miệng .
Khang Hy im lặng, thái tử còn nhỏ tuổi nên tiền bạc đều  trong tay , vì thế   về phía Dận .
Vân Mộng Hạ Vũ
Dận  mở miệng : "Tiểu Tứ vẫn còn nhỏ tuổi,   tiền tiêu vặt hàng tháng  đấy! Mỗi tháng con cho   hai trăm lượng, nhưng ngày tết ngày lễ, sinh nhật của các   tỷ ... Số dư trong sổ của Tiểu Tứ là 537 lượng!" Cho nên hoàng a mã, mấy năm nay ngài vẫn  trả phí nuôi nấng  đấy!
 là phụ tử ruột thịt! Minh Huyên cúi đầu, nghẹn .
Chi tiêu từ  đến nay của Dận Chân đều do Dận  bao thầu  , Minh Huyên thực sự  ngờ đường đường là một hoàng tử mà  nghèo như !
Khang Hy cũng sửng sốt  thôi, suốt bao nhiêu năm qua, đúng là Bảo Thành nuôi dưỡng Tiểu Tứ mà?
  khi suy nghĩ cẩn thận , thực sự là như thế!
Các nhi nữ khác đều  sinh mẫu hoặc dưỡng mẫu, phân lệ của bọn họ trực tiếp đưa cho sinh mẫu dưỡng mẫu, trong khi thái tử vẫn luôn   giáo dưỡng chăm sóc, cho nên...
Dận Chân   phân lệ, chẳng  Bảo Thành sẽ  dùng tiền của  để nuôi   ?
Nô tài đáng chết, thế mà   nhắc nhở ! Nghĩ đến đây, Khang Hy hung hăng trừng mắt  Lương Cửu Công một cái.
Lương Cửu Công cúi đầu, ông    vạn năng, hơn nữa chuyện  cũng  do ông  quản lý.
Dận   bao nhiêu tiền, trong lòng Khang Hy đều hiểu rõ,  khi tính toán cẩn thận,  đột nhiên cảm thấy  thực sự  đối xử bạc đãi với Bảo Thành của .