"Không !" Sau khi Khang Hy   liền sai Lương Cửu Công đến thương lượng,  trưng dụng  bộ vườn trái cây của Cổn Cổn, nếu Cổn Cổn  ăn táo thì sẽ lấy từ hoàng trang. Minh Huyên và Dận Chân cùng lúc mở miệng phản đối.
Minh Huyên và Dận Chân  xong thì liếc mắt  ,  đó   Lương Cửu Công: "Chuyện  tuyệt đối  , nếu hoàng thượng  ăn, tất nhiên  sẽ vui vẻ dâng lên.   cướp của Cổn Cổn thì  ! Đưa  ngoài chính là đưa  ngoài,  chuyện  giữ lời   là nguyên tắc của ."
" đúng đúng,  thể vì Cổn Cổn và Viên Viên    mà bắt nạt chúng."
Lương Cửu Công  Minh Huyên  mới thỏa hiệp vì năm ngàn lượng bạc, ông    gì thêm, chỉ gật đầu một cái   về phục mệnh.
"Vì     trồng một vườn trái cây? Chính là vì Cổn Cổn thích ăn. Lời    thì nhất định  giữ lời, cho dù là đối với một con gấu trúc thì cũng  giữ lời." Minh Huyên thấy Lương Cửu Công vội vàng rời  thì  khỏi cảm thán.
Dận Chân nghiêm túc gật đầu, phụ họa : "Nương nương   đúng."
Vân Mộng Hạ Vũ
Sau khi Lương Cửu Công trở về phục mệnh, Khang Hy lẩm bẩm : "Đưa  ngoài chính là đưa  ngoài..."
Hắn  xong liền , dường như từ  đến nay Hiền quý phi đều như thế. Hắn cũng  thể  chuyện   giữ lời , nếu  sẽ  bằng cả nữ nhân? Vì , Khang Hy  nhắc  chuyện  nữa.
Minh Huyên lo lắng hơn nửa ngày,   thấy  của Càn Thanh cung qua đây nữa thì mới yên tâm.
Để thể hiện lòng  ơn của , Minh Huyên để Dận Chân hái một giỏ dâu tây, rửa sạch sẽ  mang mang đến chỗ Khang Hy.
Khang Hy nể mặt nhi tử, ăn mấy quả liên tiếp, còn : "Viết mấy chữ cho trẫm xem thử, đừng lấy  bạc của trẫm."
Tứ a ca vội vàng lấy  mười phần công lực, nghiêm túc  xuống ba chữ phúc lộc thọ.
Khang Hy thấy tạm , nhi tử mới cầm bút nửa năm mà    như ,  cảm thấy  tệ!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-447.html.]
 mà đưa cho triều thần thì  vẻ   lắm, vì ,  khi tự  ,  liền để nhi tử luyện tập ở bên cạnh.
"Tiểu Tứ   ngạch nương ?" Nhìn nhi tử thông minh, ngoan ngoãn  đó kiếm bạc, Khang Hy nghĩ đến thằng bé cũng   mẫu tộc trợ cấp, nhất thời thương hại .
Ngạch nương?
Trong đầu Dận Chân thoáng hiện lên bóng dáng của Hiền quý phi, một năm nay thái tử ca ca quá bận, nên Hiền quý phi vẫn luôn chăm sóc  bé.
Không chỉ quan tâm đến chuyện ăn mặc, mà còn quan tâm việc học hành của  bé, thậm chí còn  cho  bé  nhiều đạo lý, dung túng  bé nuôi chó ở Vĩnh Thọ cung.
 mà  đó,  bé  nghĩ đến thái tử ca ca, thái tử ca ca cho dù bận rộn vẫn luôn quan tâm và chăm sóc  bé.
Vì thế, Dận Chân quyết đoán lắc đầu : "Con  cần, con  thái tử ca ca là đủ ."
Thái tử ca ca thích Hiền quý phi như , nếu  cướp Hiền quý phi, nhất định thái tử ca ca sẽ đau lòng.
Khang Hy cũng chỉ thuận miệng hỏi, thấy nhi tử  khó chịu thì cũng   gì thêm.
Dận Chân  một lát, đột nhiên ngẩng đầu   mắt Khang Hy, : "Con  gặp ngạch nương của con, chính là Ô Nhã đáp ứng, nhưng mà... Ánh mắt bà   con  kỳ lạ,  ấm áp như lúc thái tử ca ca  con, cho nên con  quan tâm bà ."
Nghe nhi tử  như , Khang Hy cũng nghiêng đầu  về phía  bé.
Dận Chân tiếp tục : "Thái tử ca ca  ngạch nương phạm , nhưng vì con và Lục , nhất định hoàng a mã vẫn sẽ chăm sóc bà . Vì , con  cần lo lắng bà  sẽ  ức hiếp."
"Chờ đến khi con trưởng thành, con sẽ phụng dưỡng ngạch nương. Con  thái tử ca ca, còn  Hiền quý phi và hoàng a mã chăm sóc là đủ . Làm   học   đủ, thấy đủ mới  thể sống vui vẻ." Dận Chân  xong  tiếp tục cúi đầu luyện chữ.