"Tiện nhân  dám lén lút dạy dỗ Tiểu Ngũ,    là của ." Hoàng thái hậu đối mặt với thái hoàng thái hậu, rũ đầu xuống, buồn bực .
Thái hoàng thái hậu trực tiếp ném vỡ bát  trong tay, quát lớn: "Tiểu Ngũ là hoàng tử của hoàng thượng, để hoàng thượng đưa nó cho ngươi nuôi nấng,  thậm chí còn nổi lên tranh chấp với , chỉ cần ngươi để bụng đến đứa nhỏ một chút, Tiểu Ngũ sẽ  lời  khác  ?"
"Sao   thể  đẻ ý đến nó  chứ? Áo cơm hàng ngày,  khi nào  quan tâm?" Hoàng thái hậu ngẩng đầu lên, hốc mắt đỏ bừng  thái hoàng thái hậu : "Rõ ràng lúc đầu tiện nhân   sẽ đưa đứa nhỏ cho  nuôi nấng, nhưng nàng  đổi ý, còn tính toán  ở  lưng."
"Ta  từng hy vọng xa vời rằng  thể đích  nuôi dưỡng một đứa nhỏ, là nàng  tự  cầu xin ." Hoàng thái hậu lau nước mắt : "Năm xưa Nhị công chúa cũng , hoàng hậu qua đời, đột nhiên nhét đứa nhỏ cho ,  đó Đông Giai thị  nên   đưa ."
"Suốt bao nhiêu năm qua,   bao giờ   lời ngài ? Lần  cũng là quách Lạc La quý nhân đích  chạy đến bày tỏ lòng trung thành,  chỉ là  từ chối mà thôi, nhưng  cũng  hề yêu cầu nàng  g.i.ế.c c.h.ế.t Nghi phi." Trên đầu hoàng thái hậu dính lá , ương bướng  thái hoàng thái hậu.
"Nghi phi là ngạch nương ruột của Tiểu Ngũ đấy!" Thái hoàng thái hậu xoa xoa trán,  dáng vẻ bướng bỉnh hồ đồ của bà , sắp tức đến hộc máu.
Thái hoàng thái hậu  dậy, cây gậy trong tay  ngừng gõ  mặt đất.
Những năm gần đây, sức khoẻ của  càng ngày càng  , bây giờ  hậu cung   lấy một cô nương Mông Cổ, bà thực sự  dám tưởng tượng, một khi bà  còn nữa, Khoa Nhĩ Thấm sẽ như thế nào?
Nhìn hoàng thái hậu đang quỳ  mặt đất, thái hoàng thái hậu nhắm mắt , suy sụp : " ! Ngươi   gì cả, giống như năm đó ngươi cũng   gì đối với Đông Giai thị !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-468.html.]
Bí mật  bà  che giấu suốt nhiều năm qua, hai ngày  khi ngạch nương của Huyền Diệp chết, hoàng thái hậu   gặp nàng , lúc đó rõ ràng sức khoẻ của nàng   tệ, nhưng   đột nhiên qua đời, là bà  che giấu chuyện , sợ Huyền Diệp hiểu nhầm và cảm thấy   hại ngạch nương của !
Hôm nay thực sự  nhịn  nữa mới  .
Hoàng thái hậu đột nhiên ngẩng đầu lên,  thể tưởng tượng   thái hoàng thái hậu, bà  tưởng rằng  sẽ mang theo chuyện  xuống mồ.
Vân Mộng Hạ Vũ
"Ta  ngươi hận Phúc Lâm, hận Đổng Ngạc thị, ngươi hận Đông Giai thị, càng hận ! Hận chúng   đưa ngươi  hoàng cung, nhưng  phớt lờ ngươi!" Thái hoàng thái hậu nhắm mắt , nghĩ đến    thưc sự đối xử tệ bạc- Chất nữ ruột thịt của bà- Mạnh Cổ Thanh.
"Ta  thể nào cứu  chất nữ ruột thịt Mạnh Cổ Thanh của  nên  bù đắp   ngươi, cho dù  lúc  đứa nhỏ c.h.ế.t non của Đổng Ngạc thị ngươi cũng  phần! Những năm gần đây,  cho rằng ngươi  buông bỏ,  là hoàng thái hậu của triều Đại Thanh,  cho ngươi quyền thế, Huyền Diệp cho ngươi sự tôn trọng.  kết quả, ngươi vẫn  thể xoá bỏ  oán hận!" Thái hoàng thái hậu  chút lưu tình : "Nếu  như thế, ngươi trở về !"
Trở về? Về ?
Hoàng thái hậu ngẩng đầu lên  thái hoàng thái hậu, bày  vẻ mặt nghi hoặc.
"Ta sẽ  với Huyền Diệp, suốt bao nhiêu năm qua ngươi vẫn luôn nhớ nhà sốt ruột, bảo  đưa ngươi trở về hoàng cung Thịnh Kinh dưỡng bệnh, chúng  giữ  một chút thể diện cho ." Thái hoàng thái hậu gằn từng chữ.
Hoàng thái hậu vội vàng mở miệng: "Ta  ,     cả... Ta   gì nào? Có chứng cứ ?"
"Không  do ngươi!" Thái hoàng thái hậu mở mắt   bà , : "Ta  cần chứng cứ,  chỉ  ngươi  ác ý với tôn nhi của ,  ác ý với Đại Thanh? Còn   ngươi  ? Ta  thể để ngươi ở  trong kinh thành khiến một chút nhẫn nại của Huyền Diệp với Khoa Nhĩ Thấm cũng biến mất."