"Người động thủ là một vũ nữ của Hữu bố chính sử,   lúc đầu  dùng ở   một vũ nữ khác  thượng cống lên cho ,  đó   cho nàng  vàng và cả ngón tay của mẫu  nàng , nàng  mới , một đầu bếp trong phủ Hữu bố chính sử cũng dan díu với nàng ." Khang Hy sa sầm mặt  với Minh Huyên.
Minh Huyên cúi đầu, buồn bực : "Cho nên  thể điều tra   là ai ?"
Khang Hy lắc đầu, thực  chuyện   cần điều tra,  cũng  thể đoán  là ai.
Hắn cũng  giấu diếm với Minh Huyên,  thẳng: "Không, trẫm chỉ đưa mấy   ngoài ánh sáng thôi, Đông Giai thị tự cho là thông minh ăn loại thuốc thứ hai, trẫm đoán nàng    là chủ mưu, nhưng cũng là  hiểu rõ  chuyện. Nữu Hỗ Lộc thị cơ bản đều giữ tâm phúc của  ở  trong cung, thế lực của Nữu Hỗ Lộc gia ở Giang Nam  lớn lắm, nhưng từ  đến nay nàng  vẫn luôn thông minh, đương nhiên sẽ  phát hiện, vì thế..."
"Ô Nhã thị thực sự  thể chạy thoát ." Cuối cùng Khang Hy đưa  kết luận.
Minh Huyên cúi đầu, thực sự   nên  gì mới ?
"Hãm hại thần   gì chứ? Hoàng thượng khó khăn lắm mới  thể Nam tuần một chuyến, nếu khiến  mất mặt ở  thuyền, hoàng thượng cũng mất thể diện. Nếu thần  xảy  chuyện gì ở trong hoa viên, bên cạnh thần  còn  mấy  Ô Lan, đương nhiên cuối cùng vẫn là cùng... Với hoàng thượng..." Minh Huyên do dự : "Bọn họ đang mưu tính gì chứ?"
Nói xong, Minh Huyên còn  nhịn  mắng mỏ: "Nếu ép  tức giận, mỗi  tóm  các nàng cậy sủng sinh kiêu,  đây sẽ uống rượu   cạo râu."
"Không    , thực  cũng  cần." Khang Hy ngay lập tức hoảng sợ .
Minh Huyên bày  vẻ mặt đau lòng : "Thần... Thần   mà, ngài  thích thần ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-488.html.]
Khang Hy nuốt nuốt nước miếng, vội vàng giải thích : "Đương nhiên  , chỉ là chuyện   thể cho qua dễ dàng như  ,   bỏ thuốc,   thì ? Sao trẫm  thể tiếp tục sủng ái loại  như  chứ? Chỉ là chuyện   liên quan đến danh dự của nàng, thực sự khôn thể gióng trống khua chiêng điều tra, nhưng trẫm đảm bảo, tuyệt đối sẽ  buông tha cho bất cứ... Người  nào."
"Ta  thể đánh  một trận   ?" Minh Huyên  hỏi.
Khang Hy khẽ thở phào nhẹ nhõm, : "Không cần  với trẫm... Không, nàng hãy chọn một ngày trẫm  vắng... Đừng vả mặt, nếu   tiện... Bảo vệ nàng."
Bảo vệ ? Minh Huyên lập tức cảm động  về phía Khang Hy.
Khang Hy lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm một , trong  các nữ nhân trong cung, cũng chỉ    mặt  dễ dàng lừa gạt,  gì nàng cũng tin.
"Nếu   hoàng thượng điều tra  là Ô Nhã thị, cũng nên giữ  cho nàng  một mạng, dù  cũng là sinh mẫu của Tiểu Tứ." Minh Huyên cảm thấy vô cùng hài lòng với thái độ của Khang Hy.
Thực  ngày hôm đó lúc tỉnh   thấy dáng vẻ của Khang Hy, nàng cũng sợ hãi  thôi, chỉ sợ  ghi thận, thậm chí còn tỏ  ngốc nghếch.
Nàng thực sự  thể ngờ  rằng   hung ác như ,  tay tàn nhẫn như , điều  khiến nàng   thêm một nhận thức mới nữa với bản  .
Nghĩ đến đây, Minh Huyên  thể  khen ngợi một tiếng, Khang Hy vẫn  rộng lượng,  giận chó đánh mèo với , hơn nữa còn dịu dàng an ủi  thế , tử một góc độ nào đó mà ,  thể coi là một nam nhân .
Vân Mộng Hạ Vũ
 Minh Huyên  hề   rằng, phía  sự may mắn của nàng  sự nỗ lực của bao nhiêu .
Không  đến những  khác, tiểu Tôn thái y cũng nhận mạnh rằng  dùng loại thuốc  sẽ đánh mất thần chí, cho dù là ai  chăng nữa cũng ... Giải thoát?