Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
                    mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
                    https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB
                    
                        
                             
                        
                    
                    MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
                 
                
                    
Lễ vật đại biểu cho tình hữu nghị tự nhiên  thể cự tuyệt. Khang Hy  đống lễ vật mà Minh Huyên nhận , chỉ tính riêng châu báu thôi  chiếm ba rương lớn, hai  đồng thời cảm khái, mấy   thật  tiền.
Vì là lễ vật chứ   cống phẩm, cho nên những thứ  đều thuộc về Minh Huyên!
"Lần  hoàng thượng  tuần du Mông Cổ là khi nào?" Minh Huyên  chút kích động hỏi, đến một   thu  nhiều lễ vật như thế , đến thêm mấy  nữa, chính   cần  thắt eo buộc bụng nữa, chắc chắn  thể sớm ngày tích đủ tiền nuôi thái tử.
Khang Hy âm thầm trợn trắng mắt,  mặt cau mày   khi xuất phát hình như cũng là nàng? Bây giờ  vẫn còn ở thảo nguyên  mong đợi   đến nữa?
Vân Mộng Hạ Vũ
Nữ nhân? Ha hả!
Tuy rằng  mặt là vẻ khinh thường, nhưng trong lòng Khang Hy   hài lòng với biểu hiện  của Minh Huyên.
Ngay cả khi trở về đón thái hoàng thái hậu, bà     về biểu hiện của Minh Huyên, thái độ đối với Minh Huyên càng từ ái hơn nữa.
"Trước đó Dận Thì  hẹn Cao Oa cách cách cùng  cưỡi ngựa, kết quả   hoàng a mã gọi đến khiển trách  lâu." Trên đường về, rốt cuộc Dận  cũng bớt bận rộn,  lập tức tìm Minh Huyên  chuyện.
Minh Huyên đưa cho Dận  một cái vòng tay vàng mà nàng  thích, thờ ơ : "Có khi nào hoàng a mã của con  giáo huấn  khác ? Bình thường mà!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-535.html.]
"   hoàng a mã  lên lớp Dận Thì một bài học về nam nhân, từ chuyện Dận Thì hẹn Cao Oa cách cách cưỡi ngựa  đến chuyện   sẽ mất mấy đứa con... dọa Dận Thì sợ hãi thề thốt,   tuyệt đối sẽ  lêu lổng với nữ nhân quá sớm." Dận  nhịn    ha ha.
Minh Huyên cũng  theo,  đó  sang  Dận  và  với vẻ nghiêm túc: "Tuy rằng hoàng a mã của con   chút khoa trương, nhưng đây cũng là chuyện mà con nên chú ý, dù   khi  thể của con  thành thục,  sẽ ngăn cản hoàng a mã của con nhét nữ nhân cho con."
"Hoàng a mã  nếu   cần thiết, chuyện tìm  dạy  chuyện phòng the sẽ giao cho di mẫu." Dận    tại  hoàng a mã   một phen ngôn luận như  ,   Minh Huyên mỉm .
Chọn  cho Dận ? Chọn nữ nhân?
Minh Huyên cảm thấy chỉ cần bản   điên, nàng chắc chắn   chuyện đó! Một hài tử mười hai tuổi cần  về nữ nhân  gì? Hoàn   cần thiết!
Minh Huyên  sang  , bình tĩnh : "Tuyệt đối   khả năng đó, con cứ chờ mà xem!"
"Đời  của  chắc chắn sẽ  tặng cho con bất cứ nữ nhân nào, sẽ  khiến cho thái tử phi tương lai của con  chịu bất cứ áp lực nào." Minh Huyên nghiêm túc  với Dận : "Tuyệt đối  thể! Ta thậm chí sẽ  thường xuyên tiếp kiến các nữ nhân của con. Ta ghét nhất là cảnh một đám  lải nha lải nhải  mặt ,   con  nhớ kỹ cho !"
Dận  bật  gật đầu.
Minh Huyên bắt đầu phổ cập cho Dận   chỗ  của việc thái tử và thái tử phi cầm sắt hòa minh,  rằng một khi nữ nhân  ý nghĩ  thì sẽ tạo thành hậu quả.
"Không   con nhất định  yêu  , cũng    con chỉ  thể  một nữ nhân thôi, gì mà một đời một kiếp một đôi ? Nghe thì   đấy, nhưng  thực tế. Con là thái tử,  vai con gánh vác trách nhiệm khai chi tán diệp, cho nên con  thể  ý niệm . Ta hy vọng con  thể loại bỏ các nhân tố khác,   sống chung với nàng thật , nhiều hơn một phần tôn trọng và lý giải, thái tử  dễ , thái tử phi cũng  thua kém chút nào. Đừng để nhân gia cô nương vui mừng gả cho con,  đó  nguội lòng rét lạnh."