"Con  đại ca của con mà xem. Nói thật lòng, thỉnh thoảng  cũng  đồng tình với nó, nếu con là đích trưởng tử, nó là  , thật  nó sẽ  đến nỗi  cam lòng như , quan hệ giữa hai   cũng  xa cách nhường . Ta   hài tử của con   cũng như ."
Minh Huyên   nghiêm túc, Dận  cũng  lọt tai.
Trên đường về, trừ khi cần thiết, nếu  Dận Thì sẽ  xuất hiện  mặt Khang Hy, ngay cả cưỡi ngựa cũng  cưỡi ở xa xa, thậm chí lúc  cung nữ hầu hạ cũng né xa ba thước.
Chỉ cần nhắm mắt  sẽ thấy từng đứa nhỏ c.h.ế.t , Dận Thì cảm thấy đây chỉ là tưởng tượng,   chịu  nổi nữa , hoàng a mã quả nhiên là  sói!
Dận Chỉ thấy dáng vẻ mất hết tinh thần của đại ca, đồng cảm như thể bản   cũng  răn dạy: "Nghe  hoàng quý phi  gọi thái tử qua dạy bảo  lâu."
Dận Thì thở dài  : "Dù ngạch nương của  dạy dỗ  mười ngày nửa tháng  đánh gãy chân , cũng  sánh  với một hồi dạy dỗ  của hoàng a mã!"
"Vậy đại ca  nhảy múa với nữ nhân Mông Cổ  gì?" Dận Chỉ hỏi với vẻ nghi hoặc. Lúc đó   còn cảm thấy vị đại ca  của  thật ngốc.
Dận Thì   lưng ngựa  bầu trời trong xanh, sâu kín : "Không  tranh với thái tử nữa, cũng   Nạp Lan gia bởi vì  mà  kéo  sâu hơn,  biện pháp nào dễ rút lui hơn so với việc lấy một nữ nhân Mông Cổ chứ?"
"Đại ca,  đang  mơ ?" Dận Chỉ khẽ  : "Sao hoàng a mã  thể để  cưới nữ nhân Mông Cổ  chứ? Đừng   mấy chuyện  thiết thực đó nữa, chỉ cần  kiên định, ai  thể miễn cưỡng  chứ?"
Quả nhiên đại ca vẫn là kẻ đầu óc ngu si tứ chi phát triển,  chuyện gì cũng  dùng não, tùy tùy tiện tiện cũng  thể cược luôn cả hạnh phúc nửa đời  của chính .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-536.html.]
"  sợ   đủ kiên định!" Dận Thì thở dài ,   cũng  dám đảm bảo bản    Nạp Lan Minh Châu thuyết phục một  nữa  .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cậu  tự cắt đứt đường lui của chính , triệt để hết hi vọng thì sẽ  nghĩ nhiều nữa.
Dận Chỉ cũng thở dài,  đó  Dận Thì với vẻ mặt tràn đầy bội phục, và : "Khẩu vị của đại ca thật nặng, nếu là  thì  c.h.ế.t cũng  lấy nữ nhân Mông Cổ."
Đã   đề tài chung để  còn  bên  cả đời, chuyện đó  thống khổ  mấy! Đại ca  hổ là đại ca, đủ tàn nhẫn!
"..." Dận Thì  một câu  thức tỉnh,  nhớ đến Cao Oa cách cách như hoa hồ điệp, dáng vẻ lượn quanh một đám nam nhân, cũng cảm thấy bản   thể chịu đựng nổi."
Dù    cũng   cả đời mọc rễ ở trong kinh,   tranh với thái tử, tất nhiên là   ngoài lang bạt !"
Phúc tấn của   nhất định   trông coi nhà cửa... nhưng theo hiểu  của  , hình như nữ nhân Mông Cổ cũng   là  tình nguyện trông coi nhà cửa.
Hai  liếc mắt  ,  khi xuất hành  vui, nhưng bây giờ cả hai đều tình nguyện bản   hề tham gia  chuyến  . Hoàng a mã quá giỏi mắng , khiến cho bọn họ thỉnh thoảng  mơ thấy ác mộng, trong mộng  mặt đều là nước bọt của hoàng a mã, cùng với lỗ mũi phập phồng của ngài.
Sau khi Khang Hy hồi cung, việc đầu tiên là cùng với triều thần định  thời gian để thái tử xuất các diễn thuyết, đối chiếu quy trình với bộ Lễ,  đó hỏi han tình huống trong cung.
Sau đó lập tức nghĩ đến hai nhi tử khiến  sốt ruột, Khang Hy tự nhận  là một a mã  ưu tú   trách nhiệm. Tuy rằng  thể nuôi nấng các nhi tử khác như  nuôi nấng thái tử, nhưng ở trong lòng  Dận Thì và Dận Chỉ cũng chiếm vị trí  quan trọng.