"Những gì nô tỳ là thật!" Minh Huyên lắc đầu giải thích : "Lúc sức khoẻ của hoàng hậu tỷ tỷ , đích ngạch nương thường xuyên phiền muộn, thái tử thể bình an khoẻ mạnh chính là hồng phúc của bệ hạ!"
"Mặc dù ai cũng đây chính là sự thật, nhưng cũng vì nó là sự thật nên một mới thích , cố ý những lời đồn bậy bạ." Nếu hoàng thượng khắc thê thì cũng thái tử khắc mẫu, bọn họ nghĩ bà ? khi rõ hết đến khác, chúng vẫn giống như một con chuột trong cống ngầm, thể loại trừ hết , khiến chán ghét.
"Vậy thì cũng thể bởi vì sai lầm của khác mà trừng phạt bản , thái tử còn nhỏ , Bảo Thanh a ca ngây thơ hồn nhiên, bọn họ cài gì chứ? Lợi dụng trẻ con để bày mưu tính kế là kẻ vô sỉ nhất!" Minh Huyên lắc đầu, nhẹ giọng .
Nghe , thái hoàng thái hậu cảm khái : "Những lời của con lý." Nếu các phi tần trong cung ai cũng hiểu rõ chuyện thì thật bao!
Lúc , Tô Ma Lạt Cô đích bưng đồ ăn mà Minh Huyên thích ăn đến mặt nàng, Minh Huyên thấy khô bò mê , đưa tay nhưng chuyển hướng, cầm lấy một viên sữa chua bỏ trong miệng.
Loại sữa chua đương nhiên thể ngon bằng đời , hơn nữa còn tanh, nhưng thỉnh thoảng ăn một chút cũng khá độc đáo, kể nó còn ngon miệng.
"Làm phiền Tô Ma ma ma gói những thứ ." Sau khi ăn sữa chua xong, Minh Huyên chằm chằm thịt bò khô, thở dài : "Còn tĩnh dưỡng dày thật mới thể ăn những thứ ."
"Nô tỳ nhớ , lát nữa nô tỳ sẽ gói cho ngài." Nghe , Tô Ma Lạt Cô .
"Vậy thì hãy đặt sang một bên , đừng để thấy, con tính tự chủ gì !" Minh Huyên đầu , nỡ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-54.html.]
Tô Ma Lạt cô nhanh chóng xoay trực tiếp ôm , : "Vậy chờ đến khi cơ thể của thứ phi nương nương khoẻ , lão nô sẽ đưa đến cho ngài, để tránh ngài còn khoẻ hẳn thể gọi thái y."
Minh Huyên mở to mắt , đầu thái hoàng thái hậu cáo trạng: "Tô Ma ma ma bắt nạt nô tỳ, ngài chủ cho nô tỳ!"
Vân Mộng Hạ Vũ
"Tô Ma ma ma cũng bắt nạt khác, trẫm ?" Thấy , thái hoàng thái hậu bật , chỉ chỉ cái mũi của Minh Huyên, còn kịp gì thì ngoài cửa vang lên giọng của Khang Hy.
Sắc mặt Minh Huyên cứng đờ, hoàng thượng đến đây gì?
"Bảo Thanh và Bảo Thành ầm ĩ đến thỉnh an hoàng mã ma, lỗ tai tôn nhi cũng sắp bọn họ la hét đến mức sắp thể chịu nổi . Chẳng ? Đã đưa đến cho ngài đây." Khang Hy nhẹ nhàng lướt qua Minh Huyên đang hành lễ, khi hành lễ với thái hoàng thái hậu, .
Thái hoàng thái hậu mỉm gọi hai trọng tôn tử đến bên cạnh .
"Ngài là nương nương của cung nào ? Thật !" Bảo Thanh hiểu tiếng Mông, thái tử và ô khố mã ma trêu đùa cảm thấy thú vị chút nào, bé cũng yên nên đánh giá khắp nơi xung quanh, đó thấy Minh Huyên đang cúi đầu ở bên cạnh, thế là đến xe, khuôn mặt sạch sẽ trắng nõn, lông mi thật dài, bé mở miệng .
Không hổ danh là cùng một dòng máu!
Khéo miệng Minh Huyên giật giật, liếc mắt Bảo Thanh a ca, mặc dù làn da đen hơn thái tử một chút nhưng cũng là một bé trai mi thanh mục tú, bèn : "A ca ngài cũng thua kém chút nào."
" , bổn a ca thiên tân lệ chất!" Dận Thì nhếch miệng , đắc ý . Cậu bé thấy Nạp Lan Dung Nhược với phu nhân của câu nên nhớ kỹ, chắc chắn là lời !