Vì thế   thăm nàng .
"Lại thêm một Ô Nhã thị nữa? Đây là cái loại nghiệt duyên gì ?" Sau khi  tin Khang Hy đến Thừa Càn cung và sủng hạnh một Ô Nhã thị nữa, Minh Huyên nhịn   cảm khái.
Ngay cả Dận Chân cũng thở dài : "Ánh mắt  của hoàng a mã nha, đúng là  thể cứu  nữa ."
Thừa Càn cung còn  một Ô Nhã thị nữa, Dận Chân   đó, nàng  tự xưng là   ruột của ngạch nương, là di mẫu ruột của  bé.
Dận Chân  thèm để ý đến nàng .
Thái tử ca ca       nhiều duyên phận với tiên hoàng hậu, tiên hoàng hậu tình nguyện  sớm để chăm sóc cho Thừa Hỗ.
Vân Mộng Hạ Vũ
 Dận Chân cảm thấy  và ngạch nương cũng chẳng  duyên phận gì, bảo vệ  tính mạng của nàng  là sự hiếu thuận lớn nhất .
Ngay cả  ruột mà Dận Chân cũng  thể bỏ qua huống chi là một di mẫu bỗng nhiên xuất hiện... Dận Chân     ý tưởng gì, dù   bé   thái tử ca ca .
Thái tử ca ca  chỉ quan tâm đến các phương diện học tập và sinh hoạt của Dận Chân, mà còn nhọc lòng cho tương lai của  bé. Mỗi  đối diện với ánh mắt hâm mộ của bát , Dận Chân đều cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Không chỉ đám  Minh Huyên buồn bực, ngay cả Khang Hy cũng buồn bực  thôi,  Đông quý phi  dính dáng đến Ô Nhã thị ?
Hắn thật sự  nghĩ tới, chính  chẳng qua chỉ niệm tình cũ nên mới ngủ với cung nữ do Đông quý phi an bài,  mà cung nữ đó  là một Ô Nhã thị.
"Chẳng lẽ nàng  nhược điểm nào đó rơi  tay Ô Nhã thị?" Khang Hy  giận cũng giận  xong,   thẳng với Đông quý phi: "Một ả bao y cũng đáng để nàng phí tâm như  ư?"
Đông quý phi trừng to hai mắt, cả  run rẩy : "Trong mắt biểu ca, thần  là  như  ?" Rõ ràng   là nàng  sắp xếp, ngay cả điều tra cũng  cần  định tội nàng  như  ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-546.html.]
"Nếu  thì ?" Khang Hy  nàng  với vẻ mặt  cảm xúc: "Trẫm   nàng như  thì   nàng như thế nào đây?"
Rõ ràng  biểu    còn là tiểu cô nương thiên chân của năm đó nữa, Khang Hy cảm thấy chút tình cảm thời niên thiếu,   cũng  cần nữa.
Đông quý phi niết chặt tấm chăn, cắn răng, nhắm mắt ,  một hồi lâu mới : "Nếu hoàng thượng   như , thần  còn  thể  gì  đây?"
Khang Hy hất phăng tay áo,   rời ,    : "Trẫm thấy quý phi  khỏe."
Sau khi Khang Hy rời , cho dù Thừa Càn cung  truyền  bất cứ tin tức   nào, biểu cảm  mặt  đều  từng  đổi, càng đừng  là đến  một cái.
Minh Huyên cũng là   mới  Khang Hy  tính kế, nàng  chuyện là nhờ Khang Hy trong lúc vô ý để lộ.
"Tuy rằng thần   thích Đông quý phi, nhưng trong chuyện    hiểu lầm gì đó chứ?" Minh Huyên tò mò hỏi.
So với chuyện Đông quý phi tính kế để Khang Hy sủng hạnh Ô Nhã thị, từ sâu trong nội tâm, Minh Huyên càng  thích cái họ Ô Nhã thị .
Khang Hy  dáng vẻ đơn thuần của Minh Huyên, thở dài : "Cố nhân dễ  lòng,  thể  hiểu lầm gì chứ?"
Minh Huyên bĩu môi : "Chẳng qua thần  thấy Đông quý phi quả thật  chút  quá , thiết nghĩ hoàng thượng vẫn nên điều tra  một chút, tránh cho ngày  thương tâm."
Khang Hy duỗi tay  vỗ vai Minh Huyên,  thèm để ý đến nha đầu ngốc  nữa.
Ngày xuân về hoa nở, Minh Huyên tranh thủ thời gian dẫn Dận Chân xuất cung, đồng thời đưa Đa Phúc và Đa Thọ về bên cạnh Viên Viên và Cổn Cổn. Lần  chỉ  hai  cùng   ngoài chứ    khác.
Cồn Cổn  cao hứng khi  thấy hai cục bông nhỏ đáng yêu, còn phát cho mỗi đứa một khúc măng.
"Thật  khi  một nhà  đoàn tụ với ." Bốn con gấu trúc xếp hàng  ăn măng, răng rắc răng rắc... Minh Huyên  mà thấy đói.