Đưa bà  ngắm vườn dâu tây của , đích  hái trái dâu to nhất đỏ nhất cho bà ăn.
Đưa bà  xem cà chua sắp chín, thậm chí còn tự tay  lời chúc phúc gửi đến bà  dán lên trái táo vẫn còn xanh.
Nàng còn đưa bà  xem bầy chó vui đùa,  Thiên Thu các hái đào,  xem đại a ca tập võ,  xem thái tử  sách,  xem các hoàng tử công chúa lên lớp  giảng... ...
Minh Huyên đưa thái hoàng thái hậu   cái gì, xem cái gì... trong lòng Khang Hy đều , thỉnh thoảng còn đến tháp tùng hai .
Vẻ mặt thái hoàng thái hậu khi  Minh Huyên cũng càng ngày càng ôn hòa, tươi   mặt bà cũng nhiều hơn . Khi một  sắp chết, bên cạnh  thể  một  thật lòng đối đãi như , trong lòng bà   thoải mái.
"Đời  lui lui tới tới cũng chỉ  , Huyền Diệp , con cũng  cần quá bi thương, đời  của    gì nuối tiếc." Thậm chí  khi  thái y  sức khỏe của   quá , thái hoàng thái hậu còn mỉm  an ủi Khang Hy đang đỏ mắt.
Khang Hy  kìm , hai mắt đỏ hoe,   nên lời.
"Ai ai cũng  sống lâu trăm tuổi, nhưng   thể   như thế   mấy ?" Thái hoàng thái hậu  .
Minh Huyên gật đầu phụ họa: "Thần  cũng từng nghĩ tới chuyện đó, nhưng cảm thấy   , nên chỉ dám mơ mộng sống đến chín mươi chín tuổi thôi."
Thái hoàng thái hậu ngớ , trừng mắt liếc nàng một cái,  đó  nhịn   bật .
"Thần   thật đấy,  tin thì ngài cứ hỏi thái tử, mục tiêu mà thái tử đặt  cho hoàng thượng là một trăm tuổi, còn thần  là chín mươi chín tuổi!" Minh Huyên tiếp tục .
Thái hoàng thái hậu     mắng: "Chẳng lẽ ngươi  sống thành lão yêu quái ? Ta mới hơn bảy mươi tuổi mà răng lợi   xong , cả  động chỗ nào cũng  thoải mái, còn sống đến chín mươi chín tuổi,   ngươi   mà sống  ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-554.html.]
"Khó khăn lắm mới  sống một đời phú quý như ,   mà sống cũng đáng lắm ạ!" Minh Huyên  tiện  sống khỏe mạnh đến chín mươi chín tuổi, chỉ là phụ họa theo.
Thái hoàng thái hậu  đến mức chảy nước mắt, trực tiếp chỉ  Minh Huyên mắng   tiền đồ.
Sau khi  Minh Huyên quấy rầy một trận như , tâm trạng buồn bã của Khang Hy   lên  nhiều,  đó hợp tác với thái hoàng thái hậu giáo huấn nàng.
Bị   ghét bỏ từ đầu đến chân, Minh Huyên cũng rối luôn, liên tục tỏ vẻ  sắp nội thương , tổ tôn bọn họ mới chịu dừng .
Nhân lúc Khang Hy  tâm sự với thái hoàng thái hậu, Minh Huyên   về tẩm cung tắm rửa,  đó lập tức chạy biến.
Sau khi trải qua một màn tắm táp xa xỉ với bốn năm cung nữ vây quanh,  thì gội đầu,  thì sửa móng, còn   mát xa và xoa bóp chân.
Minh Huyên mãn nguyện thở dài một ,  với giọng say mê: "Thoải mái như thế , quả nhiên nên sống đến chín mươi chín tuổi."
Vân Mộng Hạ Vũ
Khang Hy  ở  cửa  cũng      rời .
Lương Cửu Công theo sát phía  Khang Hy, ông ghé tai tiểu đồ  thì thầm một phen,  đó Khang Hy cũng  hưởng thụ đại tiệc tắm gội mát xa như của Minh Huyên.
"Quả nhiên thoải mái!" Lúc cung nhân ấn vai cổ và eo lưng cho , Khang Hy cũng nhịn   cảm khái. Nhắc tới hưởng thụ, một hoàng đế như  cũng  rành bằng hoàng quý phi của  a!
Được cung nhân và thái y hầu hạ tỉ mỉ, còn  đám  Minh Huyên  ngừng dỗ dành chọc , tinh thần của thái hoàng thái hậu vẫn luôn  .
Ai ngờ một ngày  trung tuần tháng mười hai, khi trận tuyết đầu tiên  rơi xuống, vì Minh Huyên ngày thường  chút  thoải mái nên thái hoàng thái hậu giục nàng về cung nghỉ ngơi.