Dận Chân cau mày,  Minh Huyên : "Xinh  và  thích gây rắc rối." Còn những chuyện khác đều  hoàng a mã và thái tử ca ca kiểm soát.
"Đôi khi    thể chỉ  bề ngoài." Một đứa hai đứa đều khăng khăng  xinh , Minh Huyên nhắc nhở .
Dận Chân trả lời: "Nữ nhân đều  phiền phức,     tam cung lục viện giống như hoàng a mã, các nữ nhân và đám trẻ  hậu viện đều do phúc tấn quản lý, cho nên phúc tấm nhất định  xinh , dù  cũng  sống với  cả đời, nếu quá ,   cùng một chiếc giường sẽ khó chịu đến nhường nào?"
Nghĩ xa quá nhỉ, Minh Huyên gật gật đầu, nhẹ giọng : "Sau   sẽ nhắc với hoàng thượng một tiếng."
"Còn  thích Viên Viên, Cổn Cổn, Đa Phúc Đa Thọ và Tạo Hoá Bách Phúc nữa, nếu  sống cùng với chúng ,  cũng   tinh thần." Dận Chân   tiếp.
Minh Huyên gật gầu một  nữa, cùng chung sở thích, chuyện   thể hiểu .
Thấy hoàng quý phi  đồng ý, Dận Chân    suy nghĩ trong lòng : "  thể  thích quan tâm đến  chuyện giống như nương nương , ít nhất cũng    quản lý nội trạch thật , nếu chuyện gì cũng để   lo liệu thì sẽ mệt c.h.ế.t mất. Nương nương, ngài cái gì cũng , chỉ là..."
"Chỉ là cái gì?" Minh Huyên híp mắt, nghiến răng nghiến lợi hỏi.
"Chỉ là... Qúa chí công vô tư." Dận Chân vội vàng sửa lời , một khi  cẩn thận   những lời trong lòng chỉ e sẽ  .
Minh Huyên liếc mắt   bé một cái, xoay đầu ,   gì.
Dận Chân thở dài một tiếng trong lòng,  đó bắt đầu kể những câu chuyện nhỏ nhặt để dỗ dành nàng. Minh Huyên trực tiếp  dáng vẻ nghiêm túc của  bé chọc cho tức , hai  tiếp tục     giống như  .
"Sau  tiểu gia sẽ tìm một   thể dỗ dành gia, chọc cho gia , dỗ dành  khác quá mệt mỏi." Ban đêm lúc nghỉ ngơi, Dận Chân   giường ở trạm dịch, thở dài .
Vân Mộng Hạ Vũ
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-tu-muoi-moi-ngay-an-uong-vui-ve-xem-my-nhan-cai-nhau/chuong-568.html.]
  khi  xong,  bé  mỉm . Thực  đối với chuyện dỗ dành hoàng quý phi, trong lòng  bé cũng  để ý, ngược  còn cảm thấy như  khá .
Để một đứa nhỏ đến dỗ dành , Minh Huyên  những  cảm thấy sỉ nhục mà   đó còn thấy bản      khác yêu thương tôn trọng.
Sau đó, Minh Huyên  ghi chép  tỉ mỉ kỹ càng và đúng sự thật yêu cầu của Dận Chân, lúc Khang Hy gọi nàng  qua  chuyện, nàng trực tiếp đưa cho .
"Mấy việc nhỏ nhặt như thế  nhiều lắm!" Khang Hy liếc mắt  một cái  ném sang một bên, thở dài: "Lúc còn nhỏ, bọn chúng  cần  lo lắng quá nhiều, nhưng khi trưởng thành   phiền lòng, nuôi con dưỡng cái thường  ưu phiền, những lời  thực sự  sai chút nào."
Minh Huyên   gì, dù  cũng   do nàng sinh, nàng chỉ cần lo lắng cho Dận - Người ít  lo lắng nhất và Dận Chân đang  Dận  trông coi là , những  khác... Cứ để   hoàng a mã tự lo lắng !
"Chỉ trong chớp mắt, đám trẻ con     phúc tấn hết ?" Khang Hy tiếp tục  .
Minh Huyên  bên cạnh, lúc  mới đáp  một câu: "Sinh con đẻ cái, chẳng  cần  trách nhiệm nuôi nấng trưởng thành ? Tìm phò mã cho nữ nhi, tìm phúc tấn cho nhi tử... Nếu để thần  , hoàng thượng, những ngày tháng ngài  lo lắng còn ở phía  đấy!"
"Còn   là vì chuyện  ?" Khang Hy bật , đây thực sự là chuyện phiền não ngọt ngào nhất thiên hạ.
Nghĩ đến đây, Khang Hy   tiêu chuẩn chọn phúc tấn của Dận Chân một  nữa, nếu  quá khác ,  vẫn bằng lòng thoả mãn.
Xinh ,  thích gây rắc rối, thích động vật nhỏ, thích quản lý công việc  giống như hoàng quý phi...
Đọc đến cái cuối cùng, Khang Hy phun  ngoài...
Khang Hy chỉ  nó,  hỏi: "Tiểu Tứ thực sự   như  ?"